洞门界飞流,白日生雷风。
石髓无古今,钟乳尽玲珑。
岩泉日穿穴,点滴成洼窿。
中央若累棋,狡狯造化功。
颓灶倚青壁,中夜丹砂红。
眷彼遗世翁,于今悟参同。
壁间题字人,岁月何匆匆。
巨碑亦笏立,文词竞豪雄。
中间岑襄州,颇擅语句工。
岂其南阳裔,源流故难穷。
此洞与鲁池,望望江流通。
昔是仙灵宅,今为豺虎丛。
太息下山麓,风健孤帆东。
“石髓无古今,钟乳尽玲珑”的上一句是洞门界飞流,白日生雷风;“石髓无古今,钟乳尽玲珑”的下一句是岩泉日穿穴,点滴成洼窿。该诗句出自王士禛的作品《岑公洞》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/65178_3.html
听君谈剑术,四座辄色变。
青天走风雨,虚堂激雷电。
香丸合雌雄,太乙经百鍊。
勿快睚眦雠,应侯吾所贱。
大华小华皆削成,东溪西溪夹镜明。
仙人鹤背忽飞去,天风下来闻玉笙。
素女为师态万方,如闻天老教轩皇。
马肝已讳文成死,又见神君祀柏梁。
舟入红桥路,垂杨面面风。
销魂一曲水,终古傍隋宫。
逆流入西江,巳闯高峡中。
何年神羊迹,灵奥开鸿濛。
漓江挟牂牁,日夜来向东。
怒流会端州,奔凑朝祝融。
万仞束洪涛,大哉造化功。
巃嵷云雷窟,黯澹蛟鼍宫。
更闻溪中石,价与瑶琨同。
当年贡天家,千指劳人工。
鳖行九地底,下与水府通。
微躯一不戒,崩坠谁能穷。
尤物古所叹,念此心忡忡。