少小作抄撰,落笔如散银。
并使嚼鹦鹉,同等摩麒麟。
池台绍河曲,钟鼓宴洛滨。
太平三十载,总是梁朝人。
岂知苍鹅飞,顿令玉马湮。
朱桁撤单舶,青袍蔽长津。
庶望下亭旅,重遘南郡春。
如何走秦关,别馆留孤臣。
三户既已尽,七叶谁见亲。
从此东海鸟,长作西都宾。
阳春方递代,去故当就新。
寒暑有时尽,日月无返晨。
临都哭三昼,绕屋步百巡。
岂不被显爵,亦既叨殊恩。
无如慕乡井,惠好难重陈。
生逢乱离世,老作异代身。
江南草长时,回望情弥殷。
枳橘岂秦产,夷齐本商民。
一吟思归辞,泪下沾衣巾。
毛奇龄(1623-1716) 字大可,又字于一、齐于,号西河,又号秋晴、僧弥、春迟等。萧山人。明诸生。清初曾参与抗清军事。事败,流亡多年始出。康熙时荐举博学鸿词科,授检讨,充明史馆纂修官。寻假归,不复出。治经史及音韵学,强记博闻,著述极富。然援引虽广,以不肯核检原书,每多错误。与毛先舒、毛际可并称"浙中三毛"。词学花间体,有"曲中齐梁"之评。有《西河文集》。词集名《毛翰林词》。►3437篇诗文
古诗韵典网提供《读史诗二首 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《读史诗二首 其二》出自毛奇龄的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/134061.html
莲叶裁为帻,松风听在林。
东吴推陆弟,抱膝且长吟。
同云初度石城端,载酒城西兴未阑。
几点雁鸿涂去白,一船风雪载来寒。
平台旧友工词赋,断岸何人把钓竿。
我亦剡川回棹者,今来同作画图看。
裁回甲子度春风,又见园花岁岁红。
几欲移家归海上,还来避世在墙东。
泛水浮新叶,流波漾束薪。
可怜江口月,不共故园人。
毛甡居息不得意,支颐日望城南山。
东瓯夏君今赞府,策马邀我游其间。
出城风日稍暄霁,朔风吹面面不寒。
淮流本出自桐柏,到此渐觉横来宽。
前呼亭长先渡马,几曲淮流下如泻。
渡口方看载一航,道傍争欲开三雅。
须臾系马入枥林,濮公仙洞难追寻。
幽嵓尚自留丹灶,过涧谁能采碧芩。
相随野鹿度空谷,便启清樽坐萝屋。
红树彫时未放花,翠屏高处曾悬瀑。
重披荒径启前路,策马直临峰顶住。
长淮一带渺如环,万里苍茫尽烟雾。
从来黄白不易得,梅尉当前总仙客。
况有张王诸孝廉,曾经出入蓬瀛宅。
长林落日客未归,平田夜火光霏霏。
严城欲下葳蕤钥,尚见山前乌鹊飞。