少小作抄撰,落笔如散银。
并使嚼鹦鹉,同等摩麒麟。
池台绍河曲,钟鼓宴洛滨。
太平三十载,总是梁朝人。
岂知苍鹅飞,顿令玉马湮。
朱桁撤单舶,青袍蔽长津。
庶望下亭旅,重遘南郡春。
如何走秦关,别馆留孤臣。
三户既已尽,七叶谁见亲。
从此东海鸟,长作西都宾。
阳春方递代,去故当就新。
寒暑有时尽,日月无返晨。
临都哭三昼,绕屋步百巡。
岂不被显爵,亦既叨殊恩。
无如慕乡井,惠好难重陈。
生逢乱离世,老作异代身。
江南草长时,回望情弥殷。
枳橘岂秦产,夷齐本商民。
一吟思归辞,泪下沾衣巾。
“从此东海鸟,长作西都宾”的上一句是三户既已尽,七叶谁见亲;“从此东海鸟,长作西都宾”的下一句是阳春方递代,去故当就新。该诗句出自毛奇龄的作品《读史诗二首 其二》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/134061_11.html
江东千里巨藩开,叠鼓鸣葭振外台。
白日羽书三奏捷,渔山小寇夜平来。
莫作长门怨,长门怨自长。
銮舆回上苑,歌舞在平阳。
玉殿鸦飞白,金铺日下黄。
愿为华烛影,夜夜侍君王。
君不见中牟丈人本负刍,与君并坐毡氍毹。
又不见郢人垩鼻颇未洁,相对挥斤叹奇绝。
丈夫有才贵知己,伯乐盐车两依倚。
何况萧君司马之鉴且无比,鸾凤集门亦可喜。
吾闻萧君奉使持节南海头,还乡彤马将淹留,忽当绳缨菅屦呼啾啾。
迄今负土已成室,汉相三年将就职。
我读愁吟尚惨悽,况复哀号在畴昔。
君家忠孝真莫当,趋庭又有乌衣郎。
相随千里学诗礼,在道一时称骕骦。
与之偕上谢安阁,洞口蔷薇正花落。
急返平台拜紫泥,勿教同舍占乌鹊。
阳春三月风雨多,离亭樽酒应高歌。
胥江渺渺烟波里,欲别萧郎奈尔何。
予旧梦一绿鹦鹉被锁去以为魂也暨来京师甬东叶吟以上林鹦鹉四诗见寄遂感而和之见者幸毋哂为梦中说梦可耳 其四
妙体金精世莫知,金房安用羽毛奇。
肯留林邑丹唇在,且咏吴江青草诗。
萧山城南白雨倾,萧山城北白鸡鸣。
龙舒王姥将归去,白鹿衔花不忍行。