少小作抄撰,落笔如散银。
并使嚼鹦鹉,同等摩麒麟。
池台绍河曲,钟鼓宴洛滨。
太平三十载,总是梁朝人。
岂知苍鹅飞,顿令玉马湮。
朱桁撤单舶,青袍蔽长津。
庶望下亭旅,重遘南郡春。
如何走秦关,别馆留孤臣。
三户既已尽,七叶谁见亲。
从此东海鸟,长作西都宾。
阳春方递代,去故当就新。
寒暑有时尽,日月无返晨。
临都哭三昼,绕屋步百巡。
岂不被显爵,亦既叨殊恩。
无如慕乡井,惠好难重陈。
生逢乱离世,老作异代身。
江南草长时,回望情弥殷。
枳橘岂秦产,夷齐本商民。
一吟思归辞,泪下沾衣巾。
“庶望下亭旅,重遘南郡春”的上一句是朱桁撤单舶,青袍蔽长津;“庶望下亭旅,重遘南郡春”的下一句是如何走秦关,别馆留孤臣。该诗句出自毛奇龄的作品《读史诗二首 其二》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/134061_8.html
古殿倚嵯峨,春风似永和。
龙归华藏远,僧把戒珠多。
旧巷看巢燕,清池想浴鹅。
前王曾采蕺,霸业近如何。
青螺江头种木莲,红莲种在白莲边。
大姑爱红侬爱白,相看总是一般怜。
夫子擅骏业,卓荦饶人闻。
披襟对天安,气辟仗下军。
论达得种皓,词雄比崔群。
阶前雁羔集,户外车毂纷。
共言天子贵,无书禅云云。
谁为翰林者,当此砚欲焚。
乃者西都宾,长怀北山文。
长夏厌暑雨,高天瞩流云。
京门老同学,把袂不忍分。
感深语方轖,义激酒易醺。
衰年恋乡邑,刺促如蝇蚊。
何当随周磐,流涕还汝坟。
芙蓉双阙傍云开,淑气新从籞宿回。
金殿晓陈三寿咏,瑶池春上万年杯。
酒浆捧出天星酿,龙凤炰成鼎鼐才。
藜藿久衔曾未厌,当轩何必诵台莱。
但到深严地,长逢著作家。
取将梦里笔,写出院中麻。