少小作抄撰,落笔如散银。
并使嚼鹦鹉,同等摩麒麟。
池台绍河曲,钟鼓宴洛滨。
太平三十载,总是梁朝人。
岂知苍鹅飞,顿令玉马湮。
朱桁撤单舶,青袍蔽长津。
庶望下亭旅,重遘南郡春。
如何走秦关,别馆留孤臣。
三户既已尽,七叶谁见亲。
从此东海鸟,长作西都宾。
阳春方递代,去故当就新。
寒暑有时尽,日月无返晨。
临都哭三昼,绕屋步百巡。
岂不被显爵,亦既叨殊恩。
无如慕乡井,惠好难重陈。
生逢乱离世,老作异代身。
江南草长时,回望情弥殷。
枳橘岂秦产,夷齐本商民。
一吟思归辞,泪下沾衣巾。
“寒暑有时尽,日月无返晨”的上一句是阳春方递代,去故当就新;“寒暑有时尽,日月无返晨”的下一句是临都哭三昼,绕屋步百巡。该诗句出自毛奇龄的作品《读史诗二首 其二》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/134061_13.html
金城河北飞黄云,陇西豪士天下闻。
结交意气重然诺,令人不数平原君。
白胪赤鬣骋寒碛,却到徐方作宾客。
许汜难同下邳楼,罗侯旧有东川宅。
凉风吹剑水一行,南游莫宿阳平娼。
四维原是雷塘侣,只问塘西十八娘。
暮春二十六日张宏轩刺史宅牡丹初开预作催花小集欢宴竟日同马广文朱郡丞周孝廉杨生弦索女较书玉烟陈婉
春风吹日上画墙,名花倚槛将生香。
张家旧种嬗洛下,丹州越州难比方。
蓓蕾初发一相见,油壁重重捲娇面。
游子将为赠芍吟,主人预启催花宴。
雕窗琢石前后通,青娥杂坐双颜红。
绮罗试著甫开褽,胭粉薄施如未融。
须臾雨至洒帏幕,翠幛云屏裹来薄。
小沐愁看鬓拢分,新妆恐漱唇脂落。
高歌几叠夜色移,当筵争泻黄金卮。
妖丝曼筦次第作,倾城相顾犹颦眉。
城头吹角忽雨霁,蜡碗膏毬置花里。
赧面羞从泪洗馀,醉眠娇倩人扶起。
娿娜前后互相映,中坐双鬟典觞政。
灯前恍斗晚妆新,阁下莫嫌春漏静。
名花从此当渐开,主人邀客还重来。
雨馀不忍辞花去,更向花前醉一回。
西郊出沐践良辰,回首京华又一春。
鸦阵噪来天欲两,骡车过尽路生尘。
年前悔作閒情赋,日出欢逢曝背人。
自笑禊堂相别久,梦回还着白纶巾。
我爱魏公子,西游入汴园。
杨花天际落,蝴蝶草头翻。
估市停车骑,繁台对酒尊。
侯生悲老去,不复在夷门。
武丘东上雪初晴,载酒还过阊阖城。
棹起日从云际豁,窗寒风向水边生。
望中山作瑶林色,座上人传兔苑名。
岁暮他乡临眺晚,几回系楫倍含情。