嗈嗈丹凤鸣,矫翼层霄上。
掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥。
策对万人传,胸涵众流广。
授简咨河源,挥毫映仙仗。
张骞绝迹处,罗列森在掌。
至尊为叹嘉,国士洵无两。
顷者平蚕丛,献颂挺超朗。
庾鲍赧绮靡,渊云避排荡。
橐笔草帝制,有作频被赏。
退食含冲襟,吐哺馀技痒。
群公满门墙,多士依几杖。
咄嗟赴解推,烂熳成吹奖。
旧游忆吴会,著书奋遐想。
三礼穷微芒,千春气慨慷。
招我玉峰巅,一系娄江桨。
清欢成久要,岁月忽已往。
腾达方盛年,简阔收吾党。
共知魁垒人,岂徒辞赋长。
举酒登高台,耸身视天壤。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《赠徐健庵编修》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赠徐健庵编修》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148235.html
安拙成寡营,赏心惟坐啸。
结构期自然,孤亭恣游眺。
惠风始骀荡,旭日先照耀。
埤堄带清源,青冥开远峤。
野老或荷锄,舟人时鼓棹。
虽违丘壑情,即事见耕钓。
遐瞩有馀怀,临觞难具道。
鸠兹烽火万家残,旅食僧庐百计难。
宅倚旧山归未得,心期流水向谁弹。
断云送雁衔芦远,哀壑惊乌绕树寒。
拙吏自嫌愁太甚,新诗寄尔避人看。
虚枉萧滩棹,论心正片时。
梅残江畔路,鬓改箧中诗。
作客知无地,言归恐后期。
干戈兼雨雪,并作一相思。
事定多艰后,天留百折身。
馀生称过客,急难是全人。
战胜宁忧老,归耕不厌贫。
白门黄岳路,吟好伴松筠。
独吟怀抱向人疏,秋色千山一草庐。
好记白云红树里,双留老眼读残书。