嗈嗈丹凤鸣,矫翼层霄上。
掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥。
策对万人传,胸涵众流广。
授简咨河源,挥毫映仙仗。
张骞绝迹处,罗列森在掌。
至尊为叹嘉,国士洵无两。
顷者平蚕丛,献颂挺超朗。
庾鲍赧绮靡,渊云避排荡。
橐笔草帝制,有作频被赏。
退食含冲襟,吐哺馀技痒。
群公满门墙,多士依几杖。
咄嗟赴解推,烂熳成吹奖。
旧游忆吴会,著书奋遐想。
三礼穷微芒,千春气慨慷。
招我玉峰巅,一系娄江桨。
清欢成久要,岁月忽已往。
腾达方盛年,简阔收吾党。
共知魁垒人,岂徒辞赋长。
举酒登高台,耸身视天壤。
“腾达方盛年,简阔收吾党”的上一句是清欢成久要,岁月忽已往;“腾达方盛年,简阔收吾党”的下一句是共知魁垒人,岂徒辞赋长。该诗句出自施闰章的作品《赠徐健庵编修》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148235_18.html
层岩怪石纷巃嵷,老松铁干根青铜。
江天漠漠来长风,谁独坐者苍山空。
老病看人眼欲白,望气知为周雪客。
丰颐广颡不寻常,骨重神清爱山泽。
前年走马长安市,客舍高斋面秋水。
题诗一出惊公卿,挟策行将谒天子。
尔翁意气横高天,君才豪俊尤少年。
顾厨结客凡几辈,书画经时又满船。
春华方盛诗已老,老成更数何人好。
二酉家藏读父书,蓼莪泪尽收遗草。
金陵耆旧随东流,时人衮衮徒公侯。
多君父子能好事,残编陈迹时讨求。
即今抱膝亦不恶,脱手黄金未萧索。
薄游君自敬亭回,北楼坐对衔金杯。
我来重酌秦淮酒,倚醉同登周处台。
才雄心小君努力,暂时雌伏休徘徊。
夜阑拂袖题长句,我亦山中寻桂树。
藏书共说须名山,黄子草堂廛市间。
山中有盗能胠箧,市上何人肯闭关。
黄子示我藏书记,使我太息还开颜。
天厄斯文意不测,嬴汉宋元几沾臆。
金泥玉册尽飞灰,驼负辇驰归绝域。
人间流落存残编,注疏补辑勤诸贤。
寇垒横摊作甲胄,围城拉杂供炊烟。
马牛蹂踏裹粪土,颉籀夜号哀九天。
自从八股轻六经,后生搦管登彤廷。
百家子史太琐碎,略数书名已倦听。
风俗藐书人贱卖,闻说朝鲜国偏爱。
旧家稛载救饔飧,估客收罗换珠瑁。
此时丧乱渐无书,君家六万卷有馀。
几度桑田变沧海,帝敕掌书守尔庐。
多君先世真卓荦,秘笈奇文靡不学。
青箱世守重裒增,排签插架无参错。
虞山宗伯为君叹,闳览高风两独难。
石仓缃帙既珍袭,手校家传还借看。
恨我将衰难夜读,暝坐有时背灯烛。
雄吞万卷心不死,会向高斋看书目。
故人摇落数论诗,惆怅家山桂树枝。
两岁中看惊老至,几年前悔拂衣迟。
月明乌鹊江城夜,霜重哀猿野岸时。
闻道师行输挽急,穷檐敢说有仳俪。
芦中之吟泪如水,芦中之人伊谁子。
烟雾冥冥沧海深,重欷累叹沾我襟。
三闾既沈杜陵死,此曲谁能辨古今。
岁寒道远日欲暮,天惨惨兮雨淫淫。
步兵愤俗多白眼,茂陵卧病无黄金。
从前万事难具陈,神龙偃蹇同枯鳞。
长鲸风起万家破,海滨白昼生青燐。
四壁不存八口困,著书满匣成飞尘。
平原兄弟太丘子,更和递唱矜阳春。
寄我就亭歌,胸中磊块一何多。
序我江行集,哀乐无端风雨急。
文章自古中何用,瑚琏瓦缶谁轻重。
可怜一片子期心,鬼神为泣山川动。
先生旧泽在陵阳,杂花种满宛溪旁,我今思归心内伤。
安得归故乡,从君以徜徉。
足踏琴高鲤,手把李白觞,侧身东望思茫茫。
谢公已千载,望古展芳宴。
霁日寒岩青,疏林乱峰见。
云开出郡楼,树白分江练。
清筝响虚谷,和风起南涧。
山下二浮图,裴公旧僧院。
缓酌间攀跻,霜叶弥峭茜。
须臾昃景移,气象千山变。
不有物外人,谁识丘中善。
亮哉吏隐情,林壑馀深眷。