嗈嗈丹凤鸣,矫翼层霄上。
掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥。
策对万人传,胸涵众流广。
授简咨河源,挥毫映仙仗。
张骞绝迹处,罗列森在掌。
至尊为叹嘉,国士洵无两。
顷者平蚕丛,献颂挺超朗。
庾鲍赧绮靡,渊云避排荡。
橐笔草帝制,有作频被赏。
退食含冲襟,吐哺馀技痒。
群公满门墙,多士依几杖。
咄嗟赴解推,烂熳成吹奖。
旧游忆吴会,著书奋遐想。
三礼穷微芒,千春气慨慷。
招我玉峰巅,一系娄江桨。
清欢成久要,岁月忽已往。
腾达方盛年,简阔收吾党。
共知魁垒人,岂徒辞赋长。
举酒登高台,耸身视天壤。
“招我玉峰巅,一系娄江桨”的上一句是三礼穷微芒,千春气慨慷;“招我玉峰巅,一系娄江桨”的下一句是清欢成久要,岁月忽已往。该诗句出自施闰章的作品《赠徐健庵编修》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148235_16.html
彩鹢横飞缓,神蛟偃息初。
沙晴浮涨减,岸远碧天虚。
瓠子嗟民力,龙门忆禹书。
中流箫鼓竞,把酒试河鱼。
塞翁昔住西湖畔,万顷琉璃堆几案。
塞翁忽作秦川客,万里间关青鬓白。
作客差同杜老时,分符正值关西饥。
官舍数椽邻鬼火,边城百雉啼寒鸱。
三川小路新通蜀,轮蹄日夜相奔属。
厩中十马九马死,倌人走卒吞声哭。
绘图请命几沾衣,折腰早放渊明归。
诸边历尽黄沙戍,五月亲看积雪飞。
此地古称同谷县,子美哀歌泪如霰。
解绶还能筑草堂,题诗重为开生面。
翁归自笑称塞翁,芒鞋布袜随西东。
古来得失皆偶尔,且作逍遥河上公。
江边半亩宅,高卧是山村。
馀雪掩蓬径,何人开竹门。
多书成臂病,贳酒剩瓢存。
隔岸不相见,孤舟谁共论。
花近入杯香,灯残报夜长。
清欢薄丝竹,馀论及篇章。
独鹤从窥幔,高槐不受霜。
坐中兼老友,款款话难忘。
比岁长安一字无,真贪散发卧菰芦。
青云何意收知己,白首相思问老夫。
扬马文章归省署,渔樵风雪自江湖。
殷勤莫说弹冠事,借壑藏舟未是愚。