嗈嗈丹凤鸣,矫翼层霄上。
掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥。
策对万人传,胸涵众流广。
授简咨河源,挥毫映仙仗。
张骞绝迹处,罗列森在掌。
至尊为叹嘉,国士洵无两。
顷者平蚕丛,献颂挺超朗。
庾鲍赧绮靡,渊云避排荡。
橐笔草帝制,有作频被赏。
退食含冲襟,吐哺馀技痒。
群公满门墙,多士依几杖。
咄嗟赴解推,烂熳成吹奖。
旧游忆吴会,著书奋遐想。
三礼穷微芒,千春气慨慷。
招我玉峰巅,一系娄江桨。
清欢成久要,岁月忽已往。
腾达方盛年,简阔收吾党。
共知魁垒人,岂徒辞赋长。
举酒登高台,耸身视天壤。
“共知魁垒人,岂徒辞赋长”的上一句是腾达方盛年,简阔收吾党;“共知魁垒人,岂徒辞赋长”的下一句是举酒登高台,耸身视天壤。该诗句出自施闰章的作品《赠徐健庵编修》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148235_19.html
江南倦游子,五马去西秦。
霜雪驱驰路,关山离别人。
地偏稀过客,禄薄逮双亲。
捧檄知君喜,晨昏爱此身。
画家法变宋元后,泼墨纷纷负能手。
太常一幅来娄江,意远神閒真罕有。
乍看僧巨然,再观痴子久。
晴山湿空翠,轻云罥林薮。
华顶天台恨未登,见此使我心骞腾。
峡里飞流迥积雪,松间细叶垂苍藤。
先生甲第旧平津,八龙七叶多闻人。
时移身隐岿耆旧,巢许皋夔无等伦。
少工书画吐奇气,望古心追争上驷。
中年惟作擘窠书,老罢丹青倦人事。
谁邀异数苦经营,是岁春秋八十四。
前贤折节收后生,手书细作千馀字。
昔我视学山之东,梅村为写丈人峰。
剩水残山走岳渎,此图气象将无同。
侧闻别墅冠吴中,惜哉相望阻相从。
转眼梅花照亭榭,何时鼓舵披心胸,但见高堂素障山千重。
玉山当我门,客梦屡登陟。
返驾寻园庐,路迷不自识。
倾垣无人居,佳卉让蓬棘。
丛桂忽成围,伊昔予手植。
婆娑汝亦老,攀条一叹息。
勿讶我归迟,今兹就家食。
壮颜虽已衰,所未渝旧德。
誓将聚朋好,花时酌尔侧。
倘未窘颓龄,馀力问耕织。
春水盈盈浸碧沙,行人折尽半开花。
六桥一色连芳草,何处钱塘苏小家。
旅吟栖水阁,问讯切比邻。
雷雨偏羁客,蛟龙直就人。
羽书关百虑,山郭暗三春。
何处江湖好,还容把钓缗。