嗈嗈丹凤鸣,矫翼层霄上。
掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥。
策对万人传,胸涵众流广。
授简咨河源,挥毫映仙仗。
张骞绝迹处,罗列森在掌。
至尊为叹嘉,国士洵无两。
顷者平蚕丛,献颂挺超朗。
庾鲍赧绮靡,渊云避排荡。
橐笔草帝制,有作频被赏。
退食含冲襟,吐哺馀技痒。
群公满门墙,多士依几杖。
咄嗟赴解推,烂熳成吹奖。
旧游忆吴会,著书奋遐想。
三礼穷微芒,千春气慨慷。
招我玉峰巅,一系娄江桨。
清欢成久要,岁月忽已往。
腾达方盛年,简阔收吾党。
共知魁垒人,岂徒辞赋长。
举酒登高台,耸身视天壤。
“策对万人传,胸涵众流广”的上一句是掞藻方炳蔚,蕴怀亶俶傥;“策对万人传,胸涵众流广”的下一句是授简咨河源,挥毫映仙仗。该诗句出自施闰章的作品《赠徐健庵编修》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148235_4.html
长安尊酒日论文,怀袖犹馀黄岳云。
桂岭一官人独往,藤江深雾路难分。
客寻绝岛丹砂出,虎啸荒城白昼闻。
见说比来稀瘴疠,秋风离思莫纷纷。
侍臣有归梦,眷言采江蓠。
盛年蕴遐尚,四座那得知。
冉冉黄埃中,晏坐能几时。
朝从青殿入,暮自金门归。
兄弟参讲幄,接迹拥恩辉。
多曲春阳日,心与岁寒期。
养疴丰述作,临水忘渴饥。
风吹桃李花,次第何葳蕤。
处为玄豹隐,出为丹凤仪。
山中足瑶草,何当一相贻。
径僻从蒿塞,亭空接树阴。
忽回穷巷辙,重感故人心。
白日少閒客,清风依茂林。
匣琴吾欲碎,流水见遗音。
斋厨尊酒薄,岁晚复含情。
久客安羁旅,偷閒恋友生。
诗从僧磬得,心与野梅清。
临别添惆怅,更阑听雨声。
途雨行无次,孤村烽火馀。
山厨连马枥,官舍夺僧居。
树古偏供爨,人稀废趁墟。
东西看麦垄,寡妇把犁锄。