出自宋朝吴文英的《瑞龙吟 其三 德清清明竞渡》
遥望绣羽冲烟,锦梭飞练。
桃花三十六陂,鲛宫睡起,娇雷乍转。
去如箭。
催趁戏旗游鼓,素澜雪溅。
东风冷湿蛟腥,澹阴送昼,轻霏弄晚。
洲上青蘋生处,斗春不管,怀沙人远。
残日半开一川,花影零乱。
山屏醉缬,连棹东西岸。
阑干倒、千红妆靥,铅香不断。
傍暝疏帘卷。
翠涟皱净,笙歌未散。
簪柳娇桃懒。
犹自有、玉龙黄昏吹怨。
重云暗阁,春霖一片。
出自宋朝吴文英的《瑞龙吟 其三 德清清明竞渡》
“山屏醉缬,连棹东西岸”的上一句是残日半开一川,花影零乱;“山屏醉缬,连棹东西岸”的下一句是阑干倒、千红妆靥,铅香不断。该诗句出自吴文英的作品《瑞龙吟 其三 德清清明竞渡》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110862_9.html
柳暝河桥,莺晴台苑,短策频惹春香。
当时夜泊,温柔便入深乡。
词韵窄,酒杯长。
剪蜡花、壶箭催忙。
共追游处,凌波翠陌,连棹横塘。
十年一梦凄凉。
似西湖燕去,吴馆巢荒。
重来万感,依前唤酒银缸。
溪雨急,岸花狂。
趁残鸦、飞过苍茫。
故人楼上,凭谁指与,芳草斜阳。
东风未起,花上纤尘无影。
峭云湿,凝酥深坞,乍洗梅清。
钓卷愁丝,冷浮虹气海空明。
若耶门闭,扁舟去懒,客思鸥轻。
几度问春,倡红冶翠,空媚阴晴。
看真色、千岩一素,天澹无情。
醒眼重开,玉钩帘外晓峰青。
相扶轻醉,越王台上,更最高层。
径苔深,念断无故人,轻敲幽户。
细草春回,目送流光一羽。
重云冷,哀雁断,翠微空,愁蝶舞。
荡鸣澌,游蓬小,梦枕残云惊寤。
还识西湖醉路。
向柳下并鞍,银袍吹絮。
事影难追,那负灯床闻雨。
冰溪凭谁照影,有明月、乘兴去。
暗相思,梅孤瘦、共江亭暮。
自唱新词送岁华。
鬓丝添得老生涯。
十年旧梦无寻处,几度新春不在家。
衣懒换,酒难赊。
可怜此夕看梅花。
隔年昨夜青灯在,无限妆楼尽醉哗。
凡尘流水。
正春在、绛阙瑶阶十二。
暖日明霞,天香盘锦,低映晓光梳洗。
故苑浣花沈恨,化作妖红斜紫。
困无力,倚阑干,还倩东风扶起。
公子。
留意处,罗盖牙签,一一花名字。
小扇翻歌,密围留客,云叶翠温罗绮。
艳波紫金杯重,人倚妆台微醉。
夜和露,剪残枝,点点花心清泪。