出自明朝李昌祺的《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》
警跸初鸣雉扇开,红云半露天人表。
布衣小臣衰朽馀,来朝乞得垂老躯。
龙钟何以展报效,但愿击壤歌康衢。
秦淮北风疾于箭,扁舟到早如乘传。
天上人归鹊预知,瓮头酒熟孙能劝。
忘机笑傲林泉间,高情长与云同閒。
时人莫讶鬓成雪,承恩两度瞻龙颜。
蹇予久作词垣客,谩写新题壮行色。
同是青原白鹭人,我独胡为归未得。
送君不尽思君情,临分忍听骊驹声。
凭将千里故人意,寄谢精微贤弟兄。
出自明朝李昌祺的《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》
“送君不尽思君情,临分忍听骊驹声”的上一句是同是青原白鹭人,我独胡为归未得;“送君不尽思君情,临分忍听骊驹声”的下一句是凭将千里故人意,寄谢精微贤弟兄。该诗句出自李昌祺的作品《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111833_11.html
遗荣老去喜悬车,凫峄山中问故庐。
数亩腴田皆种秫,一生清俸只收书。
露畦麦穗童争拾,烟垄瓜苗手自锄。
好共邻翁浓作社,不妨沈醉有孙扶。
荣枯吉凶。
都由自己,不属天公。
得时莽把聪明弄。
逞尽英雄。
怎知道、祸因恶积,错埋冤、命与灾逢。
床头瓮。
香浓味重。
引到醉乡中。
石角藤枝似瀼西,悬萝引蔓覆檐低。
云来高树虚窗暗,春去深林好鸟啼。
蛛网静粘飞絮雪,燕巢新补落花泥。
碧山学士能相过,咫尺沧浪是浣溪。
十里金河绕内城,城边阑槛逼人清。
池萍过雨驯鸥下,苑树呈阴好鸟鸣。
入座水风翻帙乱,隔窗檐日漾波明。
万年枝拂宫墙翠,时见双飞粉蝶轻。
腊尽催行色,天涯起别愁。
暮云遮雨湿,寒水带冰流。
鸟道青骢马,乌台紫豸裘。
汉廷诸俊彦,风裁范滂优。