出自明朝李昌祺的《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》
警跸初鸣雉扇开,红云半露天人表。
布衣小臣衰朽馀,来朝乞得垂老躯。
龙钟何以展报效,但愿击壤歌康衢。
秦淮北风疾于箭,扁舟到早如乘传。
天上人归鹊预知,瓮头酒熟孙能劝。
忘机笑傲林泉间,高情长与云同閒。
时人莫讶鬓成雪,承恩两度瞻龙颜。
蹇予久作词垣客,谩写新题壮行色。
同是青原白鹭人,我独胡为归未得。
送君不尽思君情,临分忍听骊驹声。
凭将千里故人意,寄谢精微贤弟兄。
出自明朝李昌祺的《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》
“天上人归鹊预知,瓮头酒熟孙能劝”的上一句是秦淮北风疾于箭,扁舟到早如乘传;“天上人归鹊预知,瓮头酒熟孙能劝”的下一句是忘机笑傲林泉间,高情长与云同閒。该诗句出自李昌祺的作品《送葛维彰人材还乡兼寄声精微陈徵士》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111833_6.html
圣代功勋著,天伦乐事专。
位跻三品峻,义笃一门全。
致养惟殚禄,通财不计钱。
永怀乌鸟哺,仍感鹡鸰篇。
萱草幽丛秀,棠花旧蒂连。
冰盘鱼味美,䌽服雁行联。
祥柰宁烦守,肱衾且用眠。
老亲欣未耄,难弟爱弥坚。
茵褥重重榻,埙篪秩秩筵。
寿觞更跪劝,猎骑并驱还。
橘堕犹怀陆,荆分谩笑田。
侯封应有待,舆论谅无偏。
遐算慈闱健,同心贵介贤。
雄文书盛美,燕许笔如椽。
秋雨浃旬月,积潦连平津。
慨然理舟楫,访我族中人。
相去实缅邈,悠悠隔冬春。
同源既分流,万世本一身。
驾言远相唁,讵敢辞艰勤。
丘垄得洒扫,尊酌且复亲。
虽未获久处,暂来亦所欣。
感此迟莫年,再至恐无因。
各愿爱体素,令德期日新。
归心无日夜,孤舫不停牵。
沙蟹寒缘草,江豚暝触船。
银河通赤岸,翠壁泻红泉。
莫恋幽居好,功名贵壮年。
结宇汴城闉,开门见市人。
轮蹄连旦暮,烟火杂军民。
向闹寻閒处,随缘寄幻身。
凡心如未泯,林壑亦埃尘。
不将华屋荐金盘,钿合盛来露未乾。
丽色秾香都负却,空斋镇日寂寥看。