福如此,厚人罕俦,只叹二亲成土丘。
成土丘,频闻风木徒凄恻,重茵列鼎真谩荣,调膳称觞难再得。
忆昔金闺中雀屏,高堂具庆喜康宁。
侍宴长思绩怀橘,朝回犹学鲤趋庭。
玄宫一閟经年岁,想像痛心几挥泪。
升堂俨似觌形容,入门宛讶瞻冠帨。
升堂入门皆见之,浑疑身在膝边时。
白头尚展遗编授,素手仍将慈线持。
授书持线如当日,谛观依旧惟空室。
入梦精神或可期,终天恋慕何由毕。
愁听夜啼返哺乌,雌雄不逮竟先殂。
念尔微禽有至性,嗟哉感此涕盈裾。
感此奚须徒自苦,但应蠲洁奉蒸尝,一祭一回真若睹。
“愁听夜啼返哺乌,雌雄不逮竟先殂”的上一句是入梦精神或可期,终天恋慕何由毕;“愁听夜啼返哺乌,雌雄不逮竟先殂”的下一句是念尔微禽有至性,嗟哉感此涕盈裾。该诗句出自李昌祺的作品《著存堂歌效乐天体》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111837_12.html
蹁跹一黄鹤,飞止弱水宫。
青鸟戴胜使,侧目不相容。
遂遗瑶池迹,远寄沧海踪。
无心随鸿鹄,任尔摩层穹。
东南形胜大藩雄,襟带江湖百粤通。
紫气虹光牛斗上,落霞秋水画图中。
几年凋弊怜诸郡,今日旬宣赖数公。
送别因之重怀土,浦云山雨思无穷。
琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍脩髯。
平生雅好在泉石,标格洒落心清廉。
优閒惟许一人独,荣进却让诸郎兼。
鸠形刻杖圆类铁,鹤翎制氅轻于缣。
世上功名久无梦,但遇佳境频留淹。
追随老鹿最驯扰,见者疑是白玉蟾。
风杉雪桧阴蔽日,满袖翠湿晴岚沾。
笑渠营营行路子,赤脚抗走徒趋炎。
岁周花甲值初度,画手戏取宣毫拈。
逡巡忽见寿者相,惊骇贺客争观瞻。
椿龄桂算各三百,不须更问君平占。
看教弱水十回浅,海屋方把筹重添。
对立梅梢似欲鸣,含情倾听却无声。
摩挲醉眼行前看,不是生成是画成。
多谢天公著意栽,不教妆点艳亭台。
无人剪折无人赏,赢得年年自在开。