莫作远近想,便觉宇宙宽。
聚散与出处,等以道眼看。
君去便乡国,我留为亲欢。
吴蜀视旅亭,随处寓以安。
谁能诧凡见,鴳翮齐鹏抟。
是家好门地,羽仪耀朝端。
竹西丞相客,冀北幕府官。
清庙瑚琏器,仙人承露盘。
谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰。
雪山笏拄颐,碧玉高巑岏。
锋车促收召,买舟系江干。
瞿塘浪粘天,怒涛驾风湍。
西湖软红路,塔级层旃檀。
还来捧御床,剖腹呈琅玕。
前修席玉铉,旧事追金銮。
潦倒困灾患,名节空彫残。
不假子夏盖,敢弹贡禹冠。
隔阔如昨梦,道义期岁寒。
日边一纸书,时烦问加餐。
“隔阔如昨梦,道义期岁寒”的上一句是不假子夏盖,敢弹贡禹冠;“隔阔如昨梦,道义期岁寒”的下一句是日边一纸书,时烦问加餐。该诗句出自李石的作品《送陆务观》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/127097_19.html
我昔择师友,所至多朋俦。
道义自然合,如以胶漆投。
一官既已得,势利寻戈矛。
向者市道交,日亲成日雠。
仅馀山林士,共结方外游。
一语不及俗,自是无悔尤。
况乃生死事,同参无异谋。
何暇及汝曹,惴惴性命忧。
此间地步窄,椰子包山丘。
三山妙僧杰,道眼宽处求。
怜我本逐客,饥冻妻孥羞。
有如呼云鹤,拍拍青泥沟。
傥非香火缘,讵肯相恤收。
阿璋栴檀林,手挽银河流。
便欲洗俗辈,欢喜解我愁。
阿兴两随我,五湖盟白鸥。
对师思亡友,中书烂银钩。
阿鉴殊可人,出世依大侯。
禅学瑄演辈,圭峰家法优。
人人蹴龙象,一笑风马牛。
死鼠岂凤食,徒然吓鸺鹠。
行藏汝自用,吾生去来休。
雨老苔荒墨色昏,汉人两序姓名存。
六经丝竹升堂后,千古衣冠此地尊。
但使高文无废祀,只今扬马未招魂。
寥寥蜀学谁为倡,东去江流注海门。
客向江南去,人言冀北空。
贾生前席念,严助荐贤衷。
画舫摇澄绿,飞车近软红。
旧游应未改,尺纸问归鸿。
一介吾儒孰重轻,青天蜀道少人行。
芋魁豆饭吾儒事,不若归来谷口耕。
鸡虫日得日失,鹏鴳风高风低。
天道先看阴骘,人心何忍自欺。