莫作远近想,便觉宇宙宽。
聚散与出处,等以道眼看。
君去便乡国,我留为亲欢。
吴蜀视旅亭,随处寓以安。
谁能诧凡见,鴳翮齐鹏抟。
是家好门地,羽仪耀朝端。
竹西丞相客,冀北幕府官。
清庙瑚琏器,仙人承露盘。
谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰。
雪山笏拄颐,碧玉高巑岏。
锋车促收召,买舟系江干。
瞿塘浪粘天,怒涛驾风湍。
西湖软红路,塔级层旃檀。
还来捧御床,剖腹呈琅玕。
前修席玉铉,旧事追金銮。
潦倒困灾患,名节空彫残。
不假子夏盖,敢弹贡禹冠。
隔阔如昨梦,道义期岁寒。
日边一纸书,时烦问加餐。
“谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰”的上一句是清庙瑚琏器,仙人承露盘;“谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰”的下一句是雪山笏拄颐,碧玉高巑岏。该诗句出自李石的作品《送陆务观》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/127097_10.html
远出蒙霜雪,重来历岁时。
赠师拄杖子,似我簸箕儿。
芳草随西度,岩花向北垂。
莫忘香一瓣,沧海白鸥期。
八曲阑干垂手处,烛光花影疏疏。
一尊共饮记当初。
䌽毫浓点,双带要人书。
日暮不来朱户隔,碧云高挂蟾蜍。
琴心密约总成虚。
醉中言语,醒后忆人无。
云色垂轩泼墨深,夜闻萧瑟振枯林。
自怜一榻清凉意,想见千畦餍饫心。
共道苏天私此泽,后来商旱更谁霖。
公归还记田田叶,坐看荷珠自劝斟。
缺月穿云弄晚晴,读书灯影度微明。
梧桐未肯收残雨,犹作窗间打叶声。
我来云岩夏初吉,岩洞向晚开新蟾。
晴空飘飘雨花坐,护此燕几垂飞檐。
老僧闭门一榻外,但有瓶钵云火奁。
人间日车手可热,道上火伞官争炎。
不知此地荫冰雪,崖花石蔓骈浓纤。
传闻仙人有蜕骨,玉塔未许窥幽潜。
行人各走记名姓,浪费粉板相黐黏。
不知苏黄岩上字,端有妙处垂缃缣。
至今岩泉泻千仞,似与二老争森严。
斯游与子固不薄,一饷喜逐清赏兼。
稽首林间古石佛,面目慈悲雄须髯。
狐狸骑项鼠绕膝,苍苔藓剥侵裙襜。
我愿石佛须少忍,欺善怕恶神所歼。
君不见迩来石佛胜铜鬼,会煮翁仲烹飞廉。