出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游。
忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出。
三秀煌煌映列星,六英灿灿承朝日。
丰唇丽肉白雪姿,灵根翠羽生华滋。
坠露空濛如雨散,吐云缭绕似烟丝。
嗟君奕叶挺奇秀,谢氏当庭耀清昼。
夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿。
当年左掖曾草麻,甘泉前殿扬朱华。
芝房一歌未绝响,函德九茎还荐葩。
今来子舍奉甘旨,暂借商山斸仙饵。
流膏沆瀣成酒浆,瑞彩斑斓作金紫。
弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣。
不信但看桂树上,团团唯有玉芝生。
出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
“君不见庭前桂树发素秋,连蜷偃蹇枝相纠”的下一句是蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游。该诗句出自毛奇龄的作品《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133945_1.html
金钗十二正相当,刚写蛾眉十二双。
着就舞衣临按鼓,一时填满碧油幢。
平泉筑馆莫嫌迟,况值黄金未铸时。
篱竹巳抽前度笋,山花又发隔年枝。
我昔挟弧矢,驱驰桓东场。
伊雒多少年,联翩共翱翔。
名材极吴楚,竹箭延三邦。
纵横斥海内,骄蹇莫与当。
号呼震原野,所向无侯王。
高会置广宴,浩荡稽山阳。
四顾失渺小,长啸进乐方。
朝餐金羽卮,暮宿华镫光。
四时相代序,递释温与凉。
剧饮还自娱,欢乐诚久长。
予诗谬为商景徽闺秀所诵题诗过情因用其原韵自嘲兼以志谢其外人徐二咸清吾好友得贻与之 其二
几斛青螺傍镜台,题成丽句百花开。
生平何幸交徐悱,得藉三娘藻鉴才。
宣平门前吹朔风,大车小车如转蓬。
缦冠挟刺向何所,为谒钜鹿司农公。
司农文赋早名世,高起龙门似司隶。
七序传为梁氏词,一台写出尚书字。
艺林雄视四十年,走趋幕下多豪贤。
爱才不减天仓粟,列屋曾无月献钱。
见予倒屣设餐饭,竹席蓬屏坐来晚。
灯前分牍避逡巡,酒后高谈惊近远。
山茶花发红满墙,夜看赐剑皆文章。
司元本是中枢宿,欲返天街一望长。