出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游。
忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出。
三秀煌煌映列星,六英灿灿承朝日。
丰唇丽肉白雪姿,灵根翠羽生华滋。
坠露空濛如雨散,吐云缭绕似烟丝。
嗟君奕叶挺奇秀,谢氏当庭耀清昼。
夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿。
当年左掖曾草麻,甘泉前殿扬朱华。
芝房一歌未绝响,函德九茎还荐葩。
今来子舍奉甘旨,暂借商山斸仙饵。
流膏沆瀣成酒浆,瑞彩斑斓作金紫。
弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣。
不信但看桂树上,团团唯有玉芝生。
出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
“夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿”的上一句是嗟君奕叶挺奇秀,谢氏当庭耀清昼;“夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿”的下一句是当年左掖曾草麻,甘泉前殿扬朱华。该诗句出自毛奇龄的作品《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133945_8.html
春街三月雨霏霏,遥忆春星隐少微。
华馆近天开处密,宫车尽日度来稀。
兰分垄坡萦青幔,水涨河桥覆碧衣。
羞煞梁园倦游客,凌云未献赋俱非。
朝登青绮门,暮宿白杨巷。
为从南郡游,搴帷总成绛。
云开逗秋阴,雨过揭晚虹。
夫子钟镛姿,含响待莛撞。
勿因宋人愚,而弃仲宣戆。
碧梧嘶凉蝉,白露时以降。
银河亘长天,入地犹淙淙。
北阙何须再上书,见星前路舍皋鱼。
圣朝教孝原无极,忍使泉台更倚闾。
绕屋数竿修竹,临流几树梅花。
客程无限幽思,僧舍依然旧家。
柏碗暗浮绿醑,莲灯深罩红纱。
且留今夕欢宴,安问明朝岁华。
旅泊惊销夏,江行入早秋。
凉风吹甓社,夜月上真州。
露白沙俱净,潮来水自流。
灯樯围翟贾,酒市记秦邮。
瓜蔓横江步,矾花映石头。
女郎归浣浦,太子去书楼。
野鹊栖前渡,飞龙过此洲。
只怜亡楚客,吹笛尚悠悠。