出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游。
忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出。
三秀煌煌映列星,六英灿灿承朝日。
丰唇丽肉白雪姿,灵根翠羽生华滋。
坠露空濛如雨散,吐云缭绕似烟丝。
嗟君奕叶挺奇秀,谢氏当庭耀清昼。
夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿。
当年左掖曾草麻,甘泉前殿扬朱华。
芝房一歌未绝响,函德九茎还荐葩。
今来子舍奉甘旨,暂借商山斸仙饵。
流膏沆瀣成酒浆,瑞彩斑斓作金紫。
弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣。
不信但看桂树上,团团唯有玉芝生。
出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
“忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出”的上一句是蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游;“忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出”的下一句是三秀煌煌映列星,六英灿灿承朝日。该诗句出自毛奇龄的作品《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133945_3.html
我归江左还投笔,君向长安又上书。
从此雄名高帝阙,况同令弟在公车。
蓬池泛雪看留赋,柳汁盈条好染裾。
他日内廷能召问,莫言臣里有相如。
先生七十正悬弧,长对青嵓旧画图。
恰似渭阳归载早,海鳌百尺挂珊瑚。
昔者葛洪得神术,著书金匮称仙人。
千载以后鲜继起,肘后有方空复陈。
颍川才子擅文艺,月旦时贤等操契。
海内皆知伯玉名,楼头只许元龙憩。
学深二酉通九渊,梦随鸿术游钧天。
长桑与客意气合,种橘啖人淮海间。
天街二月花正发,忝诣公车向高阙。
斲手徒令拙匠嗤,寸心久为贫交竭。
时当召试入玉除,大官将赐蓬池鱼。
九重前箸欲借挟,一时左手难空书。
公乘交臂顿有省,迎凤坊边酒初醒。
煮药惟烧王质薪,浣肌不用苏耽井。
深惭手指重五斤,非时能诎还能伸。
多君九折作良宰,惠我一剂真有神。
上医医国本恒理,况有高文比秋水。
他时金匮献书成,当复逢君杏花里。
粤徼驱骢马,循城佐鹿车。
蕉花扶使节,竻子削刑书。
海日霜旌丽,泷台水镜虚。
紫云东岭望,时见起金鱼。
夫君旧名谳,补阙上燕关。
八月寒风急,相逢淮海间。
官程环古道,客思满秋山。
几树王庄柳,流连未忍攀。