出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
蟾蜍原向根底宿,鸑鷟俨从花下游。
忽然华干产芝实,玉笋渐看肤里出。
三秀煌煌映列星,六英灿灿承朝日。
丰唇丽肉白雪姿,灵根翠羽生华滋。
坠露空濛如雨散,吐云缭绕似烟丝。
嗟君奕叶挺奇秀,谢氏当庭耀清昼。
夹道朱轮有嗣英,高堂白发方长寿。
当年左掖曾草麻,甘泉前殿扬朱华。
芝房一歌未绝响,函德九茎还荐葩。
今来子舍奉甘旨,暂借商山斸仙饵。
流膏沆瀣成酒浆,瑞彩斑斓作金紫。
弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣。
不信但看桂树上,团团唯有玉芝生。
出自清朝毛奇龄的《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》
“弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣”的上一句是流膏沆瀣成酒浆,瑞彩斑斓作金紫;“弧南一宿秋更明,下应瑶草相敷荣”的下一句是不信但看桂树上,团团唯有玉芝生。该诗句出自毛奇龄的作品《桂树生玉芝歌为姜定庵京兆作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/133945_13.html
红蓼垂窗暗,青枫接岸平。
村翁迎舶语,还问下江兵。
毛锥处囊不立见,空道南金与东箭。
日上师门苦未通,况复相违比墙面。
忆昨三五侍帷幄,酒花烛树纷历乱。
那知月没叆叇生,丰隆屏翳起斗战。
衢巷水大车马没,檐溜冲阶有泥溅。
连朝沥漉喜暂霁,尚有丝雨似袜线。
安得东海天鸡鸣,携我飞腾到日观。
秋高云隙收断虹,风急嵓前送归雁。
忽读夫子苦雨吟,令我口齿重漱盥。
情亲恍续谢客愁,调警似闻楚女散。
晴雨燥湿亦恒事,读书所贵在合变。
只惭才劣和转难,不及刘桢赋公宴。
我归江左还投笔,君向长安又上书。
从此雄名高帝阙,况同令弟在公车。
蓬池泛雪看留赋,柳汁盈条好染裾。
他日内廷能召问,莫言臣里有相如。
深谷原无种,斋房旧有歌。
九茎连四叶,叶叶奈愁何。
东风吹雪满重城,错认山矾散落英。
内府乘春忻有象,天街入夜静无声。
珠光照海惊龙蛰,玉粒盈田任鸟耕。
但使三农兆三白,万方谁不荷生成。