出自清朝施闰章的《花下歌送陆丽京之南浦》
宾朋四坐独长啸,诗成气挟长江流。
今年送君鹿江曲,春盘促席梅花屋。
城南击虎进虎肉,云开坐见千峰绿。
丈夫忼爽心颜开,对君好尽花前杯。
双屐几年游海峤,石梁瀑布穷天台。
天台四万八千丈,直攀华顶窥天上。
亲见松乔驭赤螭,下看日月生青嶂。
大陆才名世所稀,风波澒洞中心违。
凤羽已将罹雉网,羊裘还许卧渔矶。
端江江畔寄双鲤,曲江祠前采芳芷。
倚遍扶桑望八荒,更逐浮云几千里。
胜游良会难可忘,东皇告我邀春光。
南州词伯好相见,为报相思江水长。
出自清朝施闰章的《花下歌送陆丽京之南浦》
“倚遍扶桑望八荒,更逐浮云几千里”的上一句是端江江畔寄双鲤,曲江祠前采芳芷;“倚遍扶桑望八荒,更逐浮云几千里”的下一句是胜游良会难可忘,东皇告我邀春光。该诗句出自施闰章的作品《花下歌送陆丽京之南浦》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148426_12.html
谈经东国旧心期,绾绶风流好在兹。
耕猎山家供赋税,琴歌部下盛文辞。
浮峰花发行春日,皖口云随入郡时。
欲识此中遗俗厚,到今朱邑有专祠。
曾与焦山作主人,重邀华岳□比邻。
双旌去路家园近,绿鬓专城雨露新。
官舍酒樽还北海,帝京词赋本西秦。
经过莫惜登临兴,玉女峰头置此身。
我家近黄岳,梦上天都峰。
苦遭缨组缚,侧身难相从。
兴来蜡屐赍宿舂,青松手策为青龙。
曹生示我山游草,飞云走日开心胸。
凭陵一万八千丈,踏翻沧海搴芙蓉。
缘萝扪葛人无数,山灵频妒生烟雾。
曹生四入峰头游,层岩叠壑穷朝暮。
寻山直欲作山史,一石一泉皆记注。
我昨孤啸莲花巅,钟山庐岳皆点烟。
羲和却顾苦停辔,恨无斗酒招列仙。
看君吊古怀李白,珊珊仙骨才翩翩。
少年努力争撰著,叫呼昂首摩高天。
丈夫会应取知己,何处酒楼同醉眠。
楚狂为我歌卖船,我歌为歌楚狂篇。
谓汝不狂君不喜,呼汝楚狂君冁然。
楚狂坐啸无儋石,开口便许垂千年。
诗文骨立独苍瘦,自言火食非神仙。
惜墨经旬不落笔,千言俄顷惊流泉。
馀子靡丽羞挂眼,杜陵老翁差比肩。
吾戏汝曹亚郊岛,掉头瞋目语尤颠。
妻无机杼子不稼,敝耒短锄恃砚田。
好事失时真可怪,吾官豫章招不前。
君虽楚人少离楚,梦想七泽空眼穿。
男儿赤身少两翅,出门一步如登天。
三都懒借皇甫重,书成自序争流传。
楚狂真狂吾所敬,倔癖不肯趋时贤。
酸风苦雨自骚激,直肠坦臆无钩缠。
白首常贫何足厌,金帛如山终可怜。
邢顾林方相继死,汝卧钟山将老焉。
秦淮蒲长榴花发,孙楚楼头堪醉眠。
十年一面又分袂,立马成诗歌别筵。
他时韩孟重会合,艰辞险韵徐相煎。
漫矜字可酬匹绢,且向囊中看酒钱。
秋景丽崇岩,褰裳拾往迹。
翩翩无心云,迟我游啸客。
崎嵚千仞峰,杰构想畴昔。
砚石苔藓青,经台瑶草碧。
远影辨江湖,清飙厉松柏。
前峰吹玉箫,羽人在咫尺。
泠然思御风,愿假双飞翮。