出自清朝施闰章的《花下歌送陆丽京之南浦》
宾朋四坐独长啸,诗成气挟长江流。
今年送君鹿江曲,春盘促席梅花屋。
城南击虎进虎肉,云开坐见千峰绿。
丈夫忼爽心颜开,对君好尽花前杯。
双屐几年游海峤,石梁瀑布穷天台。
天台四万八千丈,直攀华顶窥天上。
亲见松乔驭赤螭,下看日月生青嶂。
大陆才名世所稀,风波澒洞中心违。
凤羽已将罹雉网,羊裘还许卧渔矶。
端江江畔寄双鲤,曲江祠前采芳芷。
倚遍扶桑望八荒,更逐浮云几千里。
胜游良会难可忘,东皇告我邀春光。
南州词伯好相见,为报相思江水长。
出自清朝施闰章的《花下歌送陆丽京之南浦》
“双屐几年游海峤,石梁瀑布穷天台”的上一句是丈夫忼爽心颜开,对君好尽花前杯;“双屐几年游海峤,石梁瀑布穷天台”的下一句是天台四万八千丈,直攀华顶窥天上。该诗句出自施闰章的作品《花下歌送陆丽京之南浦》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148426_6.html
离筵杨柳春含雨,回棹芙蓉花满溪。
明日且随鸥鹭去,沧江莫听鹧鸪啼。
拭我襟上泪,抱君怀中儿。
君今脱罗网,复滋琼树枝。
悲喜各难言,尊酒还共持。
昔别闻险难,寄书凭阿谁。
当时恐永诀,此会安可期。
浮云无定所,偶然会路岐。
西湖清兴发,情至成新诗。
客居难永久,返驾须何时。
鸿鹄志千里,忽为燕雀欺。
垂翅尚可振,天路当奋飞。
平慎以自爱,岁晏东山归。
滩头到惶恐,节序属清明。
翠合江天色,愁连今古情。
荒原山兕叫,废堡藓垣倾。
杨柳何须折,乡心傍尔生。
新霁岫云轻,春风送客行。
高台回嶂隔,深树杂花明。
村径半牛迹,山田皆水声。
出门才几日,鶗鴂已先鸣。
投老东山向十年,徵书忽下转茫然。
江城树色孤帆暮,驿路蝉声七月天。
到日定催斑鬓白,归心时趁朔风旋。
浮生晚节违亲旧,何似松间枕石眠。