展图忽见伟人姿,满船宾客皆惊顾。
鸭江龙起多贤豪,争剖符竹拥旌旄。
雄才独可略时辈,深衷还肯收我曹。
阳城心苦政偏拙,贾谊忧多泪成血。
公为方岳最优容,握手相看怀抱热。
紫薇官阁数悬鱼,清夜藜床坐读书。
干戈未靖军储急,水旱频蠲民力纾。
半生游宦谁不羡,东西南北舟车遍。
建牙开府事寻常,屏翰风流人所见。
木落蓬飞又别离,为君题句重相思。
它年黄发丹颜好,长忆东湖会面时。
“木落蓬飞又别离,为君题句重相思”的上一句是建牙开府事寻常,屏翰风流人所见;“木落蓬飞又别离,为君题句重相思”的下一句是它年黄发丹颜好,长忆东湖会面时。该诗句出自施闰章的作品《为余斗所方伯题像》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148442_11.html
春晴岩自湿,幽处是云根。
竹密初疑暗,莺多不厌喧。
江帆连雉堞,烟树暧渔村。
故友风流甚,题诗满眼存。
仲秋天气佳,悬装未忍发。
素侣怀清晖,携樽眷将别。
轻舫漾夕景,倾坐伫皎月。
阴雪昧节候,风雨肃毛发。
歌管既繁会,素琴弥超越。
人家在杳霭,灯火远出没。
峰影了可辨,疏光亦未歇。
多难良会稀,即事欢无阙。
柱史东山高枕处,射阳湖畔沧洲趣。
前代曾传抗疏名,知几早就归田赋。
手校连床多异书,坐看满眼森奇树。
海风簸荡垂车轮,一鹤翩跹来不去。
先生自是鸾鹤姿,廿年万事付渔矶。
嗒然倚杖天机静,还有亭前鸥鹭飞。
秦望峰头云乍生,惊看急雨过孤城。
岩雷远带江潮入,涧水横连山井平。
一夜园林苏暍病,万家蓑笠慰春耕。
檐前许尔双蛟斗,迸作空阶瀑布鸣。
春风舞,春风舞,风舞花飞落何所。
昔为掌上身,今作泉下土。
月明环佩魂啾啾,犹寄人间断肠语。
自言死托杜鹃根,三生艳质缠辛苦。
悲歌促节有遗音,珊瑚碎折西陵浦。
君不见广陵十万女如云,一朝零落同秋雨。
江南蓟北天茫茫,梦回宁识吹箫侣。
但使春心吹不断,年年化作春风舞。