展图忽见伟人姿,满船宾客皆惊顾。
鸭江龙起多贤豪,争剖符竹拥旌旄。
雄才独可略时辈,深衷还肯收我曹。
阳城心苦政偏拙,贾谊忧多泪成血。
公为方岳最优容,握手相看怀抱热。
紫薇官阁数悬鱼,清夜藜床坐读书。
干戈未靖军储急,水旱频蠲民力纾。
半生游宦谁不羡,东西南北舟车遍。
建牙开府事寻常,屏翰风流人所见。
木落蓬飞又别离,为君题句重相思。
它年黄发丹颜好,长忆东湖会面时。
“展图忽见伟人姿,满船宾客皆惊顾”的上一句是秋雨江云在江树,客船夜泊章江渡;“展图忽见伟人姿,满船宾客皆惊顾”的下一句是鸭江龙起多贤豪,争剖符竹拥旌旄。该诗句出自施闰章的作品《为余斗所方伯题像》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148442_2.html
挟策悲歌忆帝都,谈经郡阁复游吴。
高斋松雪开书帙,美酒乌程满玉壶。
夜雨官亭欢故旧,春风画舫入江湖。
白蘋洲畔同君坐,雅咏还如柳恽无。
言寻万古迹,奋袂陵崇冈。
璇玑归蔓草,楼观馀斜阳。
含悽台城畔,流笑宫井旁。
旧迹半沦灭,仰视天茫茫。
城中百万户,烟树纷低昂。
洵美此南国,天堑一何长。
列季更相送,万事如朝霜。
当年游宴地,绮丽不可详。
雉堞枕湖水,山影涵青苍。
浩呼渔网集,鸥鹭皆惊翔。
左顾岿兰若,丹碧郁相望。
垣馀一亩地,径曲九回肠。
悬空争燕垒,盘簇成蜂房。
浮图蕴灵异,古碣吐寒铓。
钟磬忽疏歇,一木支隤墙。
江山犹故物,百变生清光。
凭高过疏雨,吹我征衣凉。
苍鬓长怀白兔公,开襟拚对落花风。
故人相忆不相见,半醉含愁西复东。
江树叶将残,客游程未歇。
愁心自知老,梦里见白发。
客园多茂树,林影似吾庐。
地暖春尝果,朋来夜剪蔬。
开轩散鸥鹜,绕槛吐芙蕖。
归计翻无定,山妻懒报书。