古木同臭味,幽鸟含宫商。
天孙云锦机,丹碧交荐香。
晴澜泛清薰,襟袂生微凉。
巉巉万石间,修筠间新篁。
羽葆列千挺,滟滟浮绿光。
林飙一戛击,环佩声铿锵。
披衣独危坐,意气超羲黄。
岂惟热恼除,冰雪置我肠。
却愁林外人,久苦炎威张。
天瓢忽倾倒,旱魃宜消亡。
是月已火流,不日占金穰。
时虽厌兵革,人或饱稻粱。
此园仅如握,无径不就荒。
犹喜卉木存,弗为斤斧戕。
扬扬桂吐芬,粲粲菊有芳。
清赏备四时,花辰复青阳。
太平本无象,嗣岁或小康。
于焉盍朋簪,一笑传清觞。
“古木同臭味,幽鸟含宫商”的上一句是六月畏酷热,簟枕依林塘;“古木同臭味,幽鸟含宫商”的下一句是天孙云锦机,丹碧交荐香。该诗句出自卫宗武的作品《小园避暑》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/259428_2.html
岂无三尺铁,巧事犀玉妆。
惟君匣中藏,百鍊侔步光。
小试锋莫当,崖石中开张。
会须斩奸邪,晔晔神光扬。
未逊古佩刀,公辅誇王祥。
斯物由天成,匪但工之良。
平生梦不遇邯郸,学道求仙兴已阑。
旋改诗编入新刻,重寻琴谱发清弹。
不惭晚境为寒峻,翻笑当年慕热官。
志业无成年及耄,那知身反误儒冠。
桑蓬扫尽闲愁,未应人比梅花瘦。
眉峰顿展,恰如云卷,北山□九。
萦锦绣肠,袖丝纶手,骎骎希有。
□□□博取,巍科□□,儒冠于我何负。
初度年来年去,喜称觞、腊前还又。
安时委命,金鱼玉带,傥来斯受。
傍屋园林,抚松对竹,共朋三寿。
且逍遥、安乐窝中,岁岁进、长生酒。
梅雨成霖味已甘,淋漓更久恐难堪。
风雷几昼起平陆,星斗一宵移下潭。
万畛针芒青曳曳,千山鳞羽绿毵毵。
老夫晴雨不关念,心醉青编维日酣。
秋霖荡残暑,林飙鸣策策。
乾坤灏气浮,万象互清发。
望舒散天葩,拂拂馀芬落。
霁景行澄鲜,三五圆素魄。
有园那敢窥,有友那敢约。
金吾不放夜,孤此月华白。
鲈肥蟹可持,枣剥稻且穫。
黄鸡与白酒,乐事正参错。
胡为抱空悲,常若远行客。
靖节存高风,黄花渐斑驳。
吾侪于此时,何忍负杯酌。
东郊称行乐,邻壤富林壑。
邀朋践前盟,须造子云宅。