古木同臭味,幽鸟含宫商。
天孙云锦机,丹碧交荐香。
晴澜泛清薰,襟袂生微凉。
巉巉万石间,修筠间新篁。
羽葆列千挺,滟滟浮绿光。
林飙一戛击,环佩声铿锵。
披衣独危坐,意气超羲黄。
岂惟热恼除,冰雪置我肠。
却愁林外人,久苦炎威张。
天瓢忽倾倒,旱魃宜消亡。
是月已火流,不日占金穰。
时虽厌兵革,人或饱稻粱。
此园仅如握,无径不就荒。
犹喜卉木存,弗为斤斧戕。
扬扬桂吐芬,粲粲菊有芳。
清赏备四时,花辰复青阳。
太平本无象,嗣岁或小康。
于焉盍朋簪,一笑传清觞。
“岂惟热恼除,冰雪置我肠”的上一句是披衣独危坐,意气超羲黄;“岂惟热恼除,冰雪置我肠”的下一句是却愁林外人,久苦炎威张。该诗句出自卫宗武的作品《小园避暑》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/259428_9.html
初见草生池,俄惊草又衰。
秋山缩鳞甲,寒渚烛须眉。
花露先春信,林存傲岁枝。
新阳已潜动,为报众芳知。
一气运行于虚空,有形孰不归陶镕。
燠寒燥湿互为用,功被草木并昆虫。
胡然阳亢乃作沴,丰隆屏翳俱潜踪。
炎炎赫赫势太甚,烹煎万有何殊铜。
田畴龟坼河港断,水车不运骨挂龙。
俄惊片云变反掌,宇宙未剖犹鸿濛。
初如线溜气才应,继若瓴建声何洪。
岂徒神力能致此,意者高厚悲人穷。
丰凶由数亦匪数,厥有造化行其中。
年来五谷亦狼戾,曾孙之庾高于墉。
祇今户户叹赤立,富者恨不为耕农。
要知千人万人心,心心默与天相通。
熙熙田畯争荐喜,烹葵剥枣追豳风。
更看十月场圃筑,黄鸡白酒村村同。
但祈田祖去螟螣,愿如荆叟歌元丰。
欲绝子期弦,肯鼓齐门瑟。
谏官不足为,孰可浼少室。
然当展素蕴,佐主为召毕。
志在泽斯民,思与邹轲匹。
难作遁世翁,江梅有佳实。
羽族竞繁声,仓庚尤善鸣。
喧啾百喙忽奏雅,尽洗盈耳筝竽音。
芬菲芳事毕,木芍药晚出。
于中姚魏更倾城,扫退目前赪紫色。
转眼韶华便欲休,恨无长绳系春留。
一春妩媚在花鸟,常恐易逐光阴流。
浮荡谁家挟弹子,飞丸巧中俄摧翅。
封姨底事苦禁持,飘摇欲使无完蒂。
可嗟凡卉与凡禽,遂情快意何纷纷。
不思物恶伤其类,尔形尔气非同群。
岁购名葩不常遇,日听好音能几度。
寄与东君力遮护,勿使凋零同臭腐,不然辜负莺花主。
黑不待黔乌,白不待浴鹄。
天分既超卓,能消几学术。
飘飘霞外姿,瞳方而发绿。
满腹贮古书,咳唾可袪俗。
冲气以为和,阳春散晴旭。