古木同臭味,幽鸟含宫商。
天孙云锦机,丹碧交荐香。
晴澜泛清薰,襟袂生微凉。
巉巉万石间,修筠间新篁。
羽葆列千挺,滟滟浮绿光。
林飙一戛击,环佩声铿锵。
披衣独危坐,意气超羲黄。
岂惟热恼除,冰雪置我肠。
却愁林外人,久苦炎威张。
天瓢忽倾倒,旱魃宜消亡。
是月已火流,不日占金穰。
时虽厌兵革,人或饱稻粱。
此园仅如握,无径不就荒。
犹喜卉木存,弗为斤斧戕。
扬扬桂吐芬,粲粲菊有芳。
清赏备四时,花辰复青阳。
太平本无象,嗣岁或小康。
于焉盍朋簪,一笑传清觞。
“羽葆列千挺,滟滟浮绿光”的上一句是巉巉万石间,修筠间新篁;“羽葆列千挺,滟滟浮绿光”的下一句是林飙一戛击,环佩声铿锵。该诗句出自卫宗武的作品《小园避暑》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/259428_6.html
黄纸差符不肯留,飘然愿逐云水游。
纡朱拖紫不肯慕,甘著草衣披布素。
金珠斗量佩鸣珂,所得欢华能几何。
形气日随情欲蠹,曾不百岁同臭腐。
学仙岂必便成仙,人世且结清净缘。
弘景宁为轩冕锢,子平未免婚嫁累。
有田有庐誓弗归,有子有女弃若遗。
道成却往忾城郭,化作千年令威鹤。
红云逐水流,春事随飞扬。
昔嗟节序移,今苦岁月长。
荐为萧水游,物是人则亡。
西园得逍遥,暂寄风雨床。
栾栾荆棘中,尚馀赪紫妆。
晚芳衒鲜妍,婉娩春满堂。
倚栏俯澄碧,浩荡花藕塘。
寿柏虬龙姿,古桂鸿雁行。
幽禽三五弄,髣髴疑宫商。
林园岂不好,惆怅辰匪良。
辰良其何时,世运安有常。
我欲把犁锄,老此桑麻乡。
却虞远城市,物怪尤披猖。
不如依坟垆,结茅千仞冈。
寄玄而栖白,抗志于羲黄。
清泉碧嶂间,殁则于斯藏。
小艇经从处,村村尽掩扉。
山川今似旧,城郭是耶非。
泽竭鱼龙困,林空鸟雀稀。
天寒岁年晚,蚤计盍知归。
北山有鸣鸮,不洁而嗤凤。
宜下绝交书,埙篪非伯仲。
方寸负奇伟,自足排外纷。
乐哉曾子履,翛然渊明巾。
利欲伐其性,智识由是昏。
盛丽悦其目,梦幻何足云。
不如觑文字,日月从转轮。
饮芳而咀华,四时无非春。
芸芸市朝客,孰识此味真。