去年积行潦,田亩鱼蛙生。
今岁谷翔贵,鼎饪无以烹。
继亦掇原野,草莱不得萌。
剥伐及桑枣,折发连檐甍。
谁家有仓囷,指此为兼并。
头会复箕敛,劝率以为名。
壮强先转徙,羸瘠何经营。
天子忧元元,四郊扬使旌。
朝暮给饘粥,军廪阙丰盈。
殍亡与疫死,颠倒投官坑。
坑满弃道傍,腐肉犬豕争。
往往互食啖,欲语心魂惊。
荒村但寂寥,晚日多哭声。
哭哀声不续,饥病焉能哭。
止哭复吞声,清血暗双目。
陇上麦欲黄,寄命在一熟。
麦熟有几何,人稀麦应足。
纵得新麦尝,悲哉旧亲属。
我歌酂阳行,诗成宁忍读。
“朝暮给饘粥,军廪阙丰盈”的上一句是天子忧元元,四郊扬使旌;“朝暮给饘粥,军廪阙丰盈”的下一句是殍亡与疫死,颠倒投官坑。该诗句出自蔡襄的作品《酂阳行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/69941_10.html
子求稚猿书至闽,我说猿意持赠君。
吾州四面列岩巘,钜木轇葛凌氛氲。
结窠栽槛走疾置,十日可置澄江濆。
嗟怜庶品各有性,拘忧适喜无间分。
彼猿之类宅丘壑,爱恋深厚编前文。
戏禽虽传古仙者,射臂未许今将军。
朝栖乔木之苍莽,夕饮幽涧之潺沄。
山空月明一长啸,商船海上迎风闻。
君家东园岂不美,桧竹翠密兰茝薰。
斯猿傥忆故时侣,举首断隔千重云。
纵之不遣乃得所,推夫此理惠泽雰。
令吾郡邑决笼柙,蹄者奔逸羽者翂。
因观微物通万化,譬诸献鹄良有云。
林外滩声砌下泉,泠泠幽响静中传。
朝衫却染京尘去,争得夫君醒醉眠。
徂秋久不雨,沾濡才此旬。
新阳净万物,太虚无一尘。
老稚出旷野,锄犁及清晨。
爱尔安居乐,力作勿辞贫。
废苑芜城裹故宫,行人苑外问秋风。
当时歌舞何年尽,此意古今无处穷。
往事萧条随败叶,客情迢递寄孤鸿。
扁舟欲去更回首,寒树苍苍夕照东。
别驿临溪曲,清寒结晓阴。
滩声生乱石,雨意在閒林。
登第年华久,相逢礼爱深。
茶山春物近,那得共追寻。