去年积行潦,田亩鱼蛙生。
今岁谷翔贵,鼎饪无以烹。
继亦掇原野,草莱不得萌。
剥伐及桑枣,折发连檐甍。
谁家有仓囷,指此为兼并。
头会复箕敛,劝率以为名。
壮强先转徙,羸瘠何经营。
天子忧元元,四郊扬使旌。
朝暮给饘粥,军廪阙丰盈。
殍亡与疫死,颠倒投官坑。
坑满弃道傍,腐肉犬豕争。
往往互食啖,欲语心魂惊。
荒村但寂寥,晚日多哭声。
哭哀声不续,饥病焉能哭。
止哭复吞声,清血暗双目。
陇上麦欲黄,寄命在一熟。
麦熟有几何,人稀麦应足。
纵得新麦尝,悲哉旧亲属。
我歌酂阳行,诗成宁忍读。
“纵得新麦尝,悲哉旧亲属”的上一句是麦熟有几何,人稀麦应足;“纵得新麦尝,悲哉旧亲属”的下一句是我歌酂阳行,诗成宁忍读。该诗句出自蔡襄的作品《酂阳行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/69941_19.html
君家作虚亭,独得江山清。
四向各有适,万趣各自呈。
夜深虫鸟息,渐闻泉石鸣。
日高烟霭去,始见峰峦生。
之人务佳尚,意与贤豪倾。
中盘瀹薇蕨,傍砌颠瓶罂。
毫端潜造物,局上暗投兵。
乐游时景迈,薄宦身事萦。
种花行老色,驯猿无故情。
萧散复后期,外尘殊可轻。
寂寂精庐切半空,古原高下稻花中。
莲趺披素轻云梵,花萼雕红细雨宫。
孤鹤睡迷千树月,断蝉吟绕五更风。
心縻尺组遥相谢,归马南蹄疾似蓬。
临津馆下日衔西,风卷寒潮上碧溪。
画船急桨随潮去,山川满眼烟凄迷。
醉起开船看潮落,林深日落哀猿啼。
离魂复与潮东下,兀然愁坐心酸悽。
今年赐告归乡里,翩翩飞鸟投故栖。
双亲素发喜我至,鞠抚欢笑如婴儿。
东阡北陌来庆问,妪翁罍盏交持携。
虽欲晨昏在环堵,奈何职守通金闺。
春暮辞家就行役,幽兰在手空萋萋。
闽州太守意慷慨,一见欢甚无町畦。
欲令邦人满瞻听,洒酒高会挝鼓鼙。
我知君侯落落者,胸中气象盘虹霓。
问之当今至急务,无若羌虏方突梯。
君言区处果得术,势类秋隼持寒鸡。
养兵精悍不在众,黠贼头颅可立提。
海隅僻郡谁与语,强欲论列惩吹齑。
又言人生尚忠孝,二者轻重均铢圭。
以谏名官宜尽节,健行勿絷骅骝蹄。
别来破热走山驿,神疲骨瘦颜容黧。
作诗遥寄复感激,岂不戚戚论乖暌。
绿渠春水走潺湲,画阁嵩峦映碧鲜。
酒令已行金盏侧,乐声初急翠裙圆。
清游胜事传京下,多丽新词到海边。
曾是樽前沈醉客,天涯回望重依然。
翔雁来江渚,秋容在远空。
几声疏树外,一字断云中。
虚馆垂帘月,平皋败叶风。
裁诗托幽思,幽思更无穷。