荒村但寂寥,晚日多哭声

出自宋朝蔡襄的《酂阳行

春秋书大水,灾患古所评。
去年积行潦,田亩鱼蛙生。
今岁谷翔贵,鼎饪无以烹。
继亦掇原野,草莱不得萌。
剥伐及桑枣,折发连檐甍。
谁家有仓囷,指此为兼并。
头会复箕敛,劝率以为名。
壮强先转徙,羸瘠何经营。
天子忧元元,四郊扬使旌。
朝暮给饘粥,军廪阙丰盈。
殍亡与疫死,颠倒投官坑。
坑满弃道傍,腐肉犬豕争。
往往互食啖,欲语心魂惊。
荒村但寂寥,晚日多哭声
哭哀声不续,饥病焉能哭。
止哭复吞声,清血暗双目。
陇上麦欲黄,寄命在一熟。
麦熟有几何,人稀麦应足。
纵得新麦尝,悲哉旧亲属。
我歌酂阳行,诗成宁忍读。

拼音解读

chūn qiū shū dà shuǐ ,zāi huàn gǔ suǒ píng 。
qù nián jī háng liáo ,tián mǔ yú wā shēng 。
jīn suì gǔ xiáng guì ,dǐng rèn wú yǐ pēng 。
jì yì duō yuán yě ,cǎo lái bú dé méng 。
bāo fá jí sāng zǎo ,shé fā lián yán méng 。
shuí jiā yǒu cāng qūn ,zhǐ cǐ wéi jiān bìng 。
tóu huì fù jī liǎn ,quàn lǜ yǐ wéi míng 。
zhuàng qiáng xiān zhuǎn xǐ ,léi jí hé jīng yíng 。
tiān zǐ yōu yuán yuán ,sì jiāo yáng shǐ jīng 。
cháo mù gěi zhān zhōu ,jun1 lǐn què fēng yíng 。
piǎo wáng yǔ yì sǐ ,diān dǎo tóu guān kēng 。
kēng mǎn qì dào bàng ,fǔ ròu quǎn shǐ zhēng 。
wǎng wǎng hù shí dàn ,yù yǔ xīn hún jīng 。
huāng cūn dàn jì liáo ,wǎn rì duō kū shēng
kū āi shēng bú xù ,jī bìng yān néng kū 。
zhǐ kū fù tūn shēng ,qīng xuè àn shuāng mù 。
lǒng shàng mài yù huáng ,jì mìng zài yī shú 。
mài shú yǒu jǐ hé ,rén xī mài yīng zú 。
zòng dé xīn mài cháng ,bēi zāi jiù qīn shǔ 。
wǒ gē zàn yáng háng ,shī chéng níng rěn dú 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

蔡襄

蔡襄

蔡襄(1012—1067) 字君谟,兴化仙游(今属福建)人。天圣八年(1030)进士,历任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,并出任福建路(今福建福州市)转运使,知泉州、福州、开封(今河南开封市)和杭州府事。卒赠礼部侍郎,谥"忠惠"。书法史上素有"苏、黄、米、蔡"四大家之称,欧阳修、苏轼最推崇其书,诗文清妙。有《茶录》、《荔枝谱》、《蔡忠惠集》。►420篇诗文

“荒村但寂寥,晚日多哭声”的上一句是往往互食啖,欲语心魂惊;“荒村但寂寥,晚日多哭声”的下一句是哭哀声不续,饥病焉能哭。该诗句出自蔡襄的作品《酂阳行》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/69941_14.html