去年积行潦,田亩鱼蛙生。
今岁谷翔贵,鼎饪无以烹。
继亦掇原野,草莱不得萌。
剥伐及桑枣,折发连檐甍。
谁家有仓囷,指此为兼并。
头会复箕敛,劝率以为名。
壮强先转徙,羸瘠何经营。
天子忧元元,四郊扬使旌。
朝暮给饘粥,军廪阙丰盈。
殍亡与疫死,颠倒投官坑。
坑满弃道傍,腐肉犬豕争。
往往互食啖,欲语心魂惊。
荒村但寂寥,晚日多哭声。
哭哀声不续,饥病焉能哭。
止哭复吞声,清血暗双目。
陇上麦欲黄,寄命在一熟。
麦熟有几何,人稀麦应足。
纵得新麦尝,悲哉旧亲属。
我歌酂阳行,诗成宁忍读。
“荒村但寂寥,晚日多哭声”的上一句是往往互食啖,欲语心魂惊;“荒村但寂寥,晚日多哭声”的下一句是哭哀声不续,饥病焉能哭。该诗句出自蔡襄的作品《酂阳行》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/69941_14.html
浓云瞥过双凤飞,清颜照射朝日辉。
画船南畔烟成阵,鲜荷掩护仙铢衣。
凝魂杳眇不知处,酒醺香破惊新知。
一声入耳醉人骨,天容牢落星点稀。
海山万里风涛外,扶桑未老成春丝。
春丝不断萦成结,玉环宛转无穷时。
晓帘半上香飘穗,笑指冰壶凝远泪。
秦楼后夜锁孤鸾,秋风不动乌龙睡。
愿将琼树隔花看,一一花房暗相值。
浊水芙蕖天际云,长时倚望清江滨。
迎来未语送归速,暮山紫翠空含嚬。
劝君美酒千万寿,情如芳草年年新。
谁寄梅花置枕傍,前时复得枕清香。
因香梦彻江南路,江水浮天月似霜。
星鸟正中春事浓,农夫入田布嘉种。
田中白水极瀰漫,鹭翅群骞鱼鬣耸。
扶持水车倚塍畔,翻翻龙脊超双踵。
日在天中人在野,脱粟未逢心益恐。
妇姑晚饷犹德色,童稚伺馀窥馌笼。
夏苗欲长苦焦枯,又送微波上层陇。
伤哉作劳无早夜,岁终赢馓凡几桶。
丰年遗秉尚或歉,一有不登皆散冗。
赋田无利从来远,索息严于公上奉。
富者不耕耕者饥,役民权枋雄豪总。
钱塘风俗本夸奢,上商射利尤加勇。
丁男特壮走长街,仆奴意气金衔駷。
方春游女湖上行,举首惟愁钗插重。
笑汝田家弄水车,何不乘时作光宠。
曈曈初日注窗明,窗外雏莺乳燕声。
东风气味浓于酒,晓梦魔人似宿酲。
吴江水好吴岫灵,吴人晰白神气清。
当须比屋皆佳器,奈何傥有名公卿。
究观是事见藏伏,例学浮图超死生。
遂令才智蓄利泽,若日不下沾四瀛。
勤师内外久著力,文字骨节初老成。
十年栖迟辇毂下,渊然澹薄无经营。
惜哉明了足见解,独擘迅翮翻青冥。
残秋忽别东南去,尘土摆落衣裾轻。
西湖胜处拂谈席,绿波画舫吾其行。