杖底殷殷雷绕身,楼头汹汹涛崩屋。
清梦全醒风雨声,深林匹练中宵明。
晓起白龙掉长尾,四山飞瀑来喧争。
怪石礧砢排盾戟,寒潭冰雪澄空碧。
隔溪古寺断疏钟,偃木垂藤缠绝壁。
匡庐三叠天下稀,嵩岳九龙称神奇。
何如此地独兼并,咫尺众壑蟠蛟螭。
复磴丛篁白日暝,还溯药铫寻丹井。
轰磕不闻人叫呼,倚杖空亭发深省。
问君莲花庵在无,连朝细雨山模糊。
屋角一圭破云影,青鸾舞处看天都。
药谷仙源难具陈,琪花紫翠秋为春。
凭君传语武陵客,笑杀桃源洞里人。
“轰磕不闻人叫呼,倚杖空亭发深省”的上一句是复磴丛篁白日暝,还溯药铫寻丹井;“轰磕不闻人叫呼,倚杖空亭发深省”的下一句是问君莲花庵在无,连朝细雨山模糊。该诗句出自施闰章的作品《白龙潭上桃花源作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148482_10.html
拙宦容高枕,骚歌拟卜居。
官犹是长物,室岂定吾庐。
短榻频留客,空斋半积书。
往来车马数,谁念病相如。
难忘春草梦中情,几度秋萤客里生。
旧径荒芜甘瘴海,清尊风雨对榕城。
穷愁渐老疏词赋,耕钓随人混姓名。
惆怅三山今夜月,不知何似虎丘明。
按节鸣驺出帝京,幔亭秋暮远含情。
炎方绿树霜中见,水驿青山画里行。
海近戈船连绝岛,月明刁斗宿孤城。
王师此日资筹策,草檄词臣会请缨。
独树传何代,支离复此时。
斧斤馀铁干,冰雪自花枝。
僻傍空山老,閒从野客知。
使君劳物色,谁惜岁寒姿。
趁潮舟早发,空翠湿单衫。
浦暗繁乌桕,风轻饱布帆。
县门流水对,城堞半山衔。
路近严陵濑,重云隐暮岩。