杖底殷殷雷绕身,楼头汹汹涛崩屋。
清梦全醒风雨声,深林匹练中宵明。
晓起白龙掉长尾,四山飞瀑来喧争。
怪石礧砢排盾戟,寒潭冰雪澄空碧。
隔溪古寺断疏钟,偃木垂藤缠绝壁。
匡庐三叠天下稀,嵩岳九龙称神奇。
何如此地独兼并,咫尺众壑蟠蛟螭。
复磴丛篁白日暝,还溯药铫寻丹井。
轰磕不闻人叫呼,倚杖空亭发深省。
问君莲花庵在无,连朝细雨山模糊。
屋角一圭破云影,青鸾舞处看天都。
药谷仙源难具陈,琪花紫翠秋为春。
凭君传语武陵客,笑杀桃源洞里人。
“何如此地独兼并,咫尺众壑蟠蛟螭”的上一句是匡庐三叠天下稀,嵩岳九龙称神奇;“何如此地独兼并,咫尺众壑蟠蛟螭”的下一句是复磴丛篁白日暝,还溯药铫寻丹井。该诗句出自施闰章的作品《白龙潭上桃花源作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148482_8.html
昏旦相驱策,心催簿领中。
但愁为政拙,宁敢怨官穷。
日霁云山出,天寒江海空。
沙头鸥鹭在,饮啄倘能同。
玉树生倾崖,不如桑与麻。
抱璞贵不毁,党人讵足誇。
膺滂如火烈,刚直成疵瑕。
衽席视汤镬,甘死无咨嗟。
张俭斗筲人,脱身连万家。
惜哉荀爽言,弃掷如尘沙。
太白祠前白昼阴,朔云残叶满枫林。
题诗江上风流地,归客天涯岁晚心。
秋稼荐荒津路险,青山长好鬓毛侵。
使君相近不相见,梦逐寒潮几尺深。
丹凤一振翮,雍雍鸣天端。
羽毛宁足希,德音良独难。
顾问凛当陛,重瞳含笑看。
寸心将启沃,日旰忘饥餐。
宁知烂文字,又把翠琅玕。
惠风吹石阁,宫柳散微寒。
不同觞与咏,何以追清欢。
雪月皎如此,同人今夜看。
但留诗卷在,不觉酒杯乾。
漏永啼乌断,庭空独树寒。
所嗟耽薄禄,潇洒愧渔竿。