杖底殷殷雷绕身,楼头汹汹涛崩屋。
清梦全醒风雨声,深林匹练中宵明。
晓起白龙掉长尾,四山飞瀑来喧争。
怪石礧砢排盾戟,寒潭冰雪澄空碧。
隔溪古寺断疏钟,偃木垂藤缠绝壁。
匡庐三叠天下稀,嵩岳九龙称神奇。
何如此地独兼并,咫尺众壑蟠蛟螭。
复磴丛篁白日暝,还溯药铫寻丹井。
轰磕不闻人叫呼,倚杖空亭发深省。
问君莲花庵在无,连朝细雨山模糊。
屋角一圭破云影,青鸾舞处看天都。
药谷仙源难具陈,琪花紫翠秋为春。
凭君传语武陵客,笑杀桃源洞里人。
“凭君传语武陵客,笑杀桃源洞里人”的上一句是药谷仙源难具陈,琪花紫翠秋为春。该诗句出自施闰章的作品《白龙潭上桃花源作》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148482_14.html
到日看花发,归帆带雨行。
老为江楚客,梦懒阖闾城。
多难残编在,长歌白发生。
谁能知剑气,空傍斗间明。
去年灯夕共更阑,火树银花烂醉看。
此日渐知旌节远,何时相见酒杯欢。
论文宾从湖山美,秉钺风霜铃阁寒。
老我倦游搔首剧,西陵春水路漫漫。
闻道龙眠貌大苏,眼前人物似君无。
看予斑鬓惭能手,好画柴桑漉酒图。
灵桧无枝叶,虬龙百尺长。
何人见荣落,终古一青苍。
元气收东岳,孤根接大荒。
迟回思手泽,俯仰愧登堂。
河上天中节,秦淮箫鼓时。
道途过岁序,风土薄蒲葵。
遇旧沽吴酒,招魂倦楚辞。
转怜无竞渡,不起故园思。