兔丝罥乔柯,袅袅复离披。
兔丝断有日,浮萍合有时。
浮萍语兔丝,离合安可知。
健儿东南征,马上倾城姿。
轻罗作障面,顾盼生光仪。
故夫从旁窥,拭目惊且疑。
长跪问健儿,毋乃贱子妻。
贱子分已断,买妇商山陲。
但愿一相见,永诀从此辞。
相见肝肠绝,健儿心乍悲。
自言亦有妇,商山生别离。
我戍十馀载,不知从阿谁。
尔妇既我乡,便可会路岐。
宁知商山妇,复向健儿啼。
本执君箕帚,弃我忽如遗。
黄雀从乌飞,比翼长参差。
雄飞占新巢,雌伏思旧枝。
两雄相顾诧,各自还其雌。
雌雄一时合,双泪沾裳衣。
“浮萍寄洪波,飘飘东复西”的下一句是兔丝罥乔柯,袅袅复离披。该诗句出自施闰章的作品《浮萍兔丝篇》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148659_1.html
生前叔父细商量,山似梅花谷可藏。
但得幽魂相接近,年年麦饭野花香。
比舍论交二十年,同游看月百回圆。
疏狂合侧时人目,腾达还馀几辈传。
久病共拚逋酒债,长贫谁办买山钱。
秋寒夜雨思朋旧,何处生涯不可怜。
千回青嶂里,台迥出松阴。
片石此天地,荒祠自古今。
濑寒沙鹭远,山暝窟龙吟。
欲问垂纶意,桐江秋水深。
为看青莲学士来,相逢一笑说花开。
主人有酒难辞醉,消得春风是此回。
谁言松上萝,缠绵若根蒂。
中路霣飘风,一心不能离。
矫矫西京女,单栖志逾厉。
黾勉将他雏,苦为故雄计。
一朝雏见夺,万事空流涕。
生为只影悲,殁作同心逝。
捐躯亦何补,九原还裂眦。
但使心无惭,宁求事有济。