兔丝罥乔柯,袅袅复离披。
兔丝断有日,浮萍合有时。
浮萍语兔丝,离合安可知。
健儿东南征,马上倾城姿。
轻罗作障面,顾盼生光仪。
故夫从旁窥,拭目惊且疑。
长跪问健儿,毋乃贱子妻。
贱子分已断,买妇商山陲。
但愿一相见,永诀从此辞。
相见肝肠绝,健儿心乍悲。
自言亦有妇,商山生别离。
我戍十馀载,不知从阿谁。
尔妇既我乡,便可会路岐。
宁知商山妇,复向健儿啼。
本执君箕帚,弃我忽如遗。
黄雀从乌飞,比翼长参差。
雄飞占新巢,雌伏思旧枝。
两雄相顾诧,各自还其雌。
雌雄一时合,双泪沾裳衣。
“雌雄一时合,双泪沾裳衣”的上一句是两雄相顾诧,各自还其雌。该诗句出自施闰章的作品《浮萍兔丝篇》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148659_20.html
浮生迟暮身如客,久客重禁天一涯。
岁序欺人慵守岁,家书到眼当还家。
清尊话旧殷勤酌,红烛邀春烂熳花。
此夕鹿门妻子在,不眠相对说京华。
敷教首神京,简命重殊遇。
高坐拥皋比,匪徒侈章句。
早达冠群流,讲幄兼记注。
下直时咏言,雅志托毫素。
时俗悯颓澜,大雅坠霾雾。
佻达纷子衿,淫哇夺韶頀。
帝谓惟汝都,人师亶自树。
珍赐出彤庭,天语亲眷顾。
既衔特达恩,弥深索餐惧。
所期经术优,馀力问词赋。
俎豆偃干戈,王风滋布濩。
髦士资奋兴,庶使聋俗寤。
知君溯邹鲁,董率无岐误。
得人良不难,渴贤启先路。
再诵朴棫诗,愿言振高步。
十年贫贱泪,到此更销魂。
麋鹿惭缨冕,风骚废讨论。
长途国士老,多难布衣尊。
君问平生兴,山园松菊存。
冬晴山气佳,静侣尘务省。
馀叶烂高柯,薄云澄素景。
入谷得招提,低昂竹树影。
俯寻涧底源,仰攀霞外岭。
层峭辨莲峰,散目有超领。
侧下东南隅,池馆复清境。
懿此崖屋多,处处石泉冷。
曲宴情未阑,夕阳射峰顶。
老梅半芜没,丹阁自窅冥。
世乱林壑难,天寒耳目醒。
旧游忆壮龄,二纪成俄顷。
咏言偕所欢,胜赏谁能永。
巾车伫修坂,眷我同怀人。
同怀二三子,齐辔扬芳尘。
搴华俯六叶,蹑轨追典坟。
瞻前恐不逮,努力良已勤。
园庐复相望,荣木无冬春。
多君岁寒意,勖我以先民。
列爵非所志,柔翰垂清芬。