兔丝罥乔柯,袅袅复离披。
兔丝断有日,浮萍合有时。
浮萍语兔丝,离合安可知。
健儿东南征,马上倾城姿。
轻罗作障面,顾盼生光仪。
故夫从旁窥,拭目惊且疑。
长跪问健儿,毋乃贱子妻。
贱子分已断,买妇商山陲。
但愿一相见,永诀从此辞。
相见肝肠绝,健儿心乍悲。
自言亦有妇,商山生别离。
我戍十馀载,不知从阿谁。
尔妇既我乡,便可会路岐。
宁知商山妇,复向健儿啼。
本执君箕帚,弃我忽如遗。
黄雀从乌飞,比翼长参差。
雄飞占新巢,雌伏思旧枝。
两雄相顾诧,各自还其雌。
雌雄一时合,双泪沾裳衣。
“健儿东南征,马上倾城姿”的上一句是浮萍语兔丝,离合安可知;“健儿东南征,马上倾城姿”的下一句是轻罗作障面,顾盼生光仪。该诗句出自施闰章的作品《浮萍兔丝篇》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/148659_5.html
夜发河桥归兴催,鸡鸣系艇曙光开。
县前湖水东西阔,城上铜山烟雨来。
仗剑蛟宫传烈士,买田阳羡忆仙才。
故人漂转知何处,肠断中原画角哀。
真拚老懒爱离群,风义何人复似君。
两处陵阳山不远,川涂偏恨皖江分。
谢公爱丘壑,林下多幽踪。
白云时一扫,历历数青峰。
三年犹旅食,何日作归人。
送老谁供酒,看花好及春。
湖山宽客病,林壑笑官贫。
北去如相问,芜江是近邻。
山蜜戎戎傍山屋,刳木作房相累属。
过午放衙飞满檐,花尽采花心不足。
青桂开残丛菊黄,戢羽藏身天欲霜。
持刀割取锁子甲,惨澹纠缠不出房。
强凭烟灼驱除去,欲行未行心却顾。
不辞辛苦为君甜,徘徊犹觅空房住。
尔聚尔族且莫嗔,残膏沾润安尔身。
弃家骨肉不遑惜,独叹流离烽火人。