污泥龙王宫,恐获不敬罪。
不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫。
蹋尽天子土,馈餫无由通。
此言虽太阔,且是臣心肠。
野风结阴兵,千里鸣刀枪。
海月护羁魄,到晓点孤光。
上不事天子,下不识侯王。
夜半睡独觉,爽气盈心堂。
颜子甚年少,孔圣同行藏。
我年过颜子,敢道不自强。
船人虽奴兵,亦有意智长。
问我何所得,乐色填清扬。
我报果有为,孔经在衣裳。
“我报果有为,孔经在衣裳”的上一句是问我何所得,乐色填清扬。该诗句出自卢仝的作品《冬行三首 其三》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/153096_14.html
五音六律十三徽,龙吟鹤响思庖羲。
一弹流水一弹月,水月风生松树枝。
灵山一片不灵石,手斲成器心所惜。
凤鸟不至池不成,蛟龙乾蟠水空滴。
青松火鍊翠烟凝,寒竹风摇远天碧。
今日赠君离别心,此中至浅造化深。
用之可以过圭璧,弃置还为一片石。
我本泰山阿,避地到南国。
主人欲移家,我亦要归北。
上客幸先归,愿托归飞翼。
唯将翛翛风,累路报恩德。
小妇欲入门,隈门匀红妆。
大妇出门迎,正顿罗衣裳。
门边两相见,笑乐不可当。
夫子于傍聊断肠,小妇哆㖷上高堂。
开玉匣,取琴张。
陈金罍,酌满觞。
顾言两相乐,永与同心事我郎。
夫子于傍剩欲狂,珠帘风度百花香。
翠帐云屏白玉床,啼鸟休啼花莫笑,女英新喜得娥皇。
自识夫子面,便获夫子心。
夫子一启颜,义重千黄金。
平原孟尝骨已土,始有夫子堪知音。
忽然夫子不语,带席帽,骑驴去。
余对醁醽不能斟,君且来,余之瞻望心悠哉。
零雨其濛愁不散,闲花寂寂斑阶苔。
不如对此景,含笑倾金罍。
莫问四肢畅,暂取眉头开。
弦琴待夫子,夫子来不来。