污泥龙王宫,恐获不敬罪。
不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫。
蹋尽天子土,馈餫无由通。
此言虽太阔,且是臣心肠。
野风结阴兵,千里鸣刀枪。
海月护羁魄,到晓点孤光。
上不事天子,下不识侯王。
夜半睡独觉,爽气盈心堂。
颜子甚年少,孔圣同行藏。
我年过颜子,敢道不自强。
船人虽奴兵,亦有意智长。
问我何所得,乐色填清扬。
我报果有为,孔经在衣裳。
“不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫”的上一句是污泥龙王宫,恐获不敬罪;“不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫”的下一句是蹋尽天子土,馈餫无由通。该诗句出自卢仝的作品《冬行三首 其三》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/153096_3.html
意志未成百不解,见人富贵亦心爱。
等闲对酒呼三达,屠羊杀牛皆自在。
放心为乐笙歌攒,壮气激作风霜寒。
厨中玉馔盈金盘,方丈厌见嫌不餐。
飞鹰跃马实快性,唇腐齿烂空巑岏。
岂期福极翻成祸,祸成身诛家亦破。
昨朝惆怅不如君,今日悲君不如我。
否泰交加无定主,懒学风云戢翎羽。
绿酒清琴好养生,出将入相无心取。
三五图书旧揣摩,五千道德新规矩。
自顾拨不转,何敢当主人。
竹弟有清风,可以娱嘉宾。
卢子躘踵也,贤愚总莫惊。
蚊䗈当家口,草石是亲情。
万卷堆胸朽,三光撮眼明。
翻悲广成子,闲气说长生。
弹琴人似膝上琴,听琴人似匣中弦。
二物各一处,音韵何由传。
无风质气两相感,万般悲意方缠绵。
初时天山之外飞白雪,渐渐万丈涧地生流泉。
风梅花落轻扬扬,十指乾净声涓涓。
昭君可惜嫁单于,沙场不远只眼前。
蔡琰薄命没胡虏,乌枭啾唧啼胡天。
关山险隔一万里,颜色错漠生风烟。
形魄散逐五音尽,双蛾结草空婵娟。
中腹苦恨杳不极,新心愁绝难复传。
金尊湛湛夜沈沈,馀音叠发清联绵。
主人醉盈有得色,座客向隅增内然。
孔子怪责颜回瑟,野夫何事萧君筵。
拂衣屡命请中废,月照书窗归独眠。
美酒拨醅酌,杨花飞尽时。
落日长安道,方寸无人知。
箧中制胜术,气雄屈指算。
半醉千殷勤,仰天一长叹。
玉匣百鍊剑,龟文又龙吼。
抽赠王将军,勿使虚白首。