污泥龙王宫,恐获不敬罪。
不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫。
蹋尽天子土,馈餫无由通。
此言虽太阔,且是臣心肠。
野风结阴兵,千里鸣刀枪。
海月护羁魄,到晓点孤光。
上不事天子,下不识侯王。
夜半睡独觉,爽气盈心堂。
颜子甚年少,孔圣同行藏。
我年过颜子,敢道不自强。
船人虽奴兵,亦有意智长。
问我何所得,乐色填清扬。
我报果有为,孔经在衣裳。
“海月护羁魄,到晓点孤光”的上一句是野风结阴兵,千里鸣刀枪;“海月护羁魄,到晓点孤光”的下一句是上不事天子,下不识侯王。该诗句出自卢仝的作品《冬行三首 其三》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/153096_7.html
何事遭朝贬,知何被不容。
不如思所自,只欲涕无从。
爵服何曾好,荷衣已惯缝。
朝官莫相识,归去老岩松。
春度春归无限春,今朝方始觉成人。
从今尅己应犹及,颜与梅花俱自新。
灵山一片不灵石,手斲成器心所惜。
凤鸟不至池不成,蛟龙乾蟠水空滴。
青松火鍊翠烟凝,寒竹风摇远天碧。
今日赠君离别心,此中至浅造化深。
用之可以过圭璧,弃置还为一片石。
伯龄不厌山,山不养伯龄。
松颠有樵堕,石上无禾生。
不忍六尺躯,遂作东南行。
诸侯尽食肉,壮气吞八纮。
不唧溜钝汉,何由通姓名。
夷齐饿死日,武王称圣明。
节义士枉死,何异鸿毛轻。
努力事干谒,我心终不平。
嵩山未必怜兰兰,兰兰已受郎君恩。
不须刷帚跳踪走,只拟兰浪出其门。