遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫”的上一句是运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛;“临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫”的下一句是滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_10.html
紫髯别驾才气雄,好诗好画明且公。
何人运思写动植,却使造化无全功。
琅玕欹斜竹交翠,锦绮烂熳桃争红。
联翩羽族竞来集,机忘意适雌兼雄。
不闻清香哢啁唽,惟见细毳纷蒙茸。
疾归奋翅斗轻快,闲宿敛翮俱从容。
艳葩可折禽可笼,韶光都在图画中。
飞鸣宿食总人力,荣悴开落非天工。
方知世上有好手,笔端所至生春风。
谛观此景似何处,高峰南北湖西东。
买花载酒听啼鸟,老矣未得来相从。
波漂菰米满沧洲,菱叶萧疏藕叶秋。
日暮采莲人散后,雍渠飞下水悠悠。
旧说盘中隐,今为物外仙。
识韩空有梦,交蔺竟无缘。
未论宗支异,还叨阀阅联。
学精多士许,孝笃众人怜。
恬退忘轩冕,沉潜嗜简编。
衣冠推典则,词赋擅清妍。
世历沧桑改,家臻福庆全。
遗荣身自在,占胜地幽偏。
久悟浮生幻,俄随大化迁。
敛裳真逝矣,易箦静萧然。
漫诧骑鲸去,那因化鹤还。
菊轩棋已罢,竹馆榻仍悬。
帘捲风翻帙,窗虚雨慢弦。
游山双屐在,钓濑一竿捐。
雅操超今士,高标慕昔贤。
新祠应得侑,遗稿或堪传。
五桂凌霜秀,丛兰浥露鲜。
年年寒食节,酾酒拜荒阡。
昔在南宫日,仙郎总俊髦。
分符荣出牧,载笔忆联曹。
身已朱幡贵,名犹粉署高。
公馀频吊古,舣棹访临皋。
劳歌一曲黯离忧,酒尽人分不可留。
独树斜阳回夕鸟,孤舟残雪溯寒流。
行临湍水潇泷险,家在圆塘别业幽。
欲折疏麻采衡杜,秋风零落满沧洲。