遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“东山月出来清风,举酒属客谈从容”的上一句是两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶;“东山月出来清风,举酒属客谈从容”的下一句是缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_5.html
壮年飘飘意气豪,羞随斥鴳飞蓬蒿。
苍梧之山洞庭水,常觅胜处闲游遨。
招邀知己二三友,谈笑每日乘轻艘。
汀蘅渚杜俱逸兴,澧兰沅芷皆离骚。
并栊船头恣吟眺,底用傲兀披宫袍。
鸥边鹜畔往仍返,下上湍濑不惮劳。
莲房旋摘鱼旋脍,满吸钜斝持霜螯。
酒酣移船林外泊,脱叶乱坠惊猿猱。
细风吹树响飒飒,迸水触石声嘈嘈。
狂歌纵饮尽放浪,清醒却少多酕醄。
于今垂老尚远宦,白首黾勉追英髦。
客窗因见画中景,恍若重泛湘江涛。
紫髯别驾才气雄,好诗好画明且公。
何人运思写动植,却使造化无全功。
琅玕欹斜竹交翠,锦绮烂熳桃争红。
联翩羽族竞来集,机忘意适雌兼雄。
不闻清香哢啁唽,惟见细毳纷蒙茸。
疾归奋翅斗轻快,闲宿敛翮俱从容。
艳葩可折禽可笼,韶光都在图画中。
飞鸣宿食总人力,荣悴开落非天工。
方知世上有好手,笔端所至生春风。
谛观此景似何处,高峰南北湖西东。
买花载酒听啼鸟,老矣未得来相从。
梵王楼殿首山阴,布地销残劫后金。
香阁昼昏槐柏暗,衲衣秋冷薜萝深。
浮云静似高僧意,流水清同长者心。
佳境独怜难久驻,暂停征骑一登临。
凉飙振庭树,殒星当前除。
伊人此遐逝,敛衽归玄庐。
翩翩丹旐扬,祖行在须臾。
衣冠閟重泉,体魄寄荒墟。
浮生虽有尽,令德谅不渝。
没世苟无述,百年复何如。
梁鸿凛遗烈,千载与之俱。
春光阑珊群卉空,别有佳植开庭中。
堪怜朵朵知向日,晨瞻夕仰随西东。
从根著叶庇炎景,逐节茁蕊承薰风。
苞迎朝旭盏欹侧,萼媚夕照杯玲珑。
大哉化工运亭毒,胚腪秀淑归芳丛。
名虽不离庶草类,性却解与纯臣同。
种之固已寓微意,人心亦似倾阳恭。
非徒玩物实自励,亲当致孝君当忠。
一身两尽家国事,且复托此明深衷。
为询世上簪绂者,若个看花无愧容。