遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功”的上一句是东山月出来清风,举酒属客谈从容;“缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功”的下一句是老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_6.html
送客行歌出凤台,离情乡思醉难裁。
故园旧友三年别,晏岁长淮一棹回。
鹭渚别来频入梦,鸥江归去且衔杯。
囊空无物堪持赠,聊折寒香雪后梅。
县舍邻溱洧,门当绿野开。
禽巢阶下树,蜗篆壁间苔。
俗质稀弦诵,田荒剩草莱。
宋金酣战处,武穆独奇才。
琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍脩髯。
平生雅好在泉石,标格洒落心清廉。
优閒惟许一人独,荣进却让诸郎兼。
鸠形刻杖圆类铁,鹤翎制氅轻于缣。
世上功名久无梦,但遇佳境频留淹。
追随老鹿最驯扰,见者疑是白玉蟾。
风杉雪桧阴蔽日,满袖翠湿晴岚沾。
笑渠营营行路子,赤脚抗走徒趋炎。
岁周花甲值初度,画手戏取宣毫拈。
逡巡忽见寿者相,惊骇贺客争观瞻。
椿龄桂算各三百,不须更问君平占。
看教弱水十回浅,海屋方把筹重添。
羸弱怯衣单,徐行觉尚难。
平和欣脉复,疏懒喜身閒。
古砚从教洗,孤琴久未弹。
朝衣如可解,归去卧秋山。
形容不识识乡音,挑尽寒灯到夜深。
故旧凭君休更说,老怀容易便沾襟。