遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融”的上一句是东坡先生人中龙,才高屡被群小攻;“遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融”的下一句是岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_2.html
衔哀读铭诔,悲泪若河悬。
念我同门友,于今在九泉。
契阔虽云远,情好乃逾坚。
都门送别时,何意遽长捐。
达宦每在晚,朝露竟溘先。
一夕成长往,二胤仍各天。
枯骼委烈焰,馀烬藏墓田。
人生孰无死,礼葬固所贤。
等为归腐朽,终当随化迁。
所以旷达士,形骸岂复怜。
佳名苟不没,讵必分乌鸢。
先生笃行士,小隐南麓边。
芥视功与名,遗弃如浮烟。
造门非俗流,问字皆英贤。
室空长物无,匡床但青毡。
世受静春学,潜心最精专。
所以绝外慕,昕夕劳钻研。
斯文诚在兹,乐矣卒岁年。
海宇忽鼎沸,群氓弄戈鋋。
渠魁何狂愚,驰书敢相延。
奋袂拂然起,仰首呼青天。
谁为夺我志,清白世所传。
洒然携琴剑,乐道鉴鱼鸢。
从此勿相逼,清风激寒泉。
当此丧乱际,三纲赖公全。
磊落贞松姿,霜雪愈挺然。
九京不可作,星日芳名悬。
因诗寄深衷,叹息颓阳前。
月淡霜清禁漏残,朝回初退紫宸班。
来飞叶令云中舄,归看茅盈隐处山。
城边棠树应多种,壁上蒲鞭只是閒。
列宿垂辉皆拱北,郎星独近太微间。
昔在南宫日,仙郎总俊髦。
分符荣出牧,载笔忆联曹。
身已朱幡贵,名犹粉署高。
公馀频吊古,舣棹访临皋。
久忘轩盖身将老,高卧云林事总抛。
酒熟只知留客醉,家贫惟喜借书抄。
云迷高树猿窥果,叶坠空林鹤缉巢。
试问白驹空谷里,几人黄发在衡茅。