遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶”的上一句是岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪;“两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶”的下一句是东山月出来清风,举酒属客谈从容。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_4.html
下方无计避浮名,且向空门话道情。
久废琴书缘性懒,乍抛章绶觉身轻。
山僧腊共双松古,野客心同片月清。
亦欲断缘依法住,经函茗碗了馀生。
旧说盘中隐,今为物外仙。
识韩空有梦,交蔺竟无缘。
未论宗支异,还叨阀阅联。
学精多士许,孝笃众人怜。
恬退忘轩冕,沉潜嗜简编。
衣冠推典则,词赋擅清妍。
世历沧桑改,家臻福庆全。
遗荣身自在,占胜地幽偏。
久悟浮生幻,俄随大化迁。
敛裳真逝矣,易箦静萧然。
漫诧骑鲸去,那因化鹤还。
菊轩棋已罢,竹馆榻仍悬。
帘捲风翻帙,窗虚雨慢弦。
游山双屐在,钓濑一竿捐。
雅操超今士,高标慕昔贤。
新祠应得侑,遗稿或堪传。
五桂凌霜秀,丛兰浥露鲜。
年年寒食节,酾酒拜荒阡。
衣染缁尘鬓欲华,病身飘泊在天涯。
角声吹断还乡梦,只到金陵不到家。
宝砌瑶阶积雪稀,齐开金锁敞朱扉。
五云光里来华盖,万乐声中拜衮衣。
凤辇乍移清庙阖,龙旂轻拂上林飞。
礼成冠佩参差出,佳气祥烟绕禁闱。
蓼折荷枯柳叶空,荒畬断垄见群农。
登龙门馆今何处,古木栖鸦夕照红。