遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。
“千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷”的上一句是滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。该诗句出自李昌祺的作品《题东坡游赤壁图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111842_12.html
层层片片舒还卷,漾漾溶溶长复消。
湿挂松梢晴讶雪,晓漫沙际暖生潮。
孤飞出岫为霖早,百折朝宗赴海遥。
光影徘徊奇绝处,徽弦时向静中调。
我昔游禾州,英俊森跌宕。
众中昉识君,彼此年盛壮。
定交文字间,倾倒已见谅。
推能实居先,论齿仍在上。
既欣气味同,复喜怀抱旷。
温温璞玉姿,浩浩江海量。
岂惟邑校雄,允谓士林望。
及门师易庵,卒业侍函丈。
大哉四圣经,研究彖与象。
袖然西江魁,足继宋陈亮。
诸生老场屋,颡泚羞倔强。
词垣七八年,葭玉得倚傍。
编摩互论讨,疑惑共咨访。
但期荅君亲,未省谒卿相。
佞色从古鄙,直躬岂今尚。
始屈倅邦畿,翻能拯民恙。
公平村有谣,苦澹宦无况。
何期寒窭家,忽被仁惠贶。
云胡去郡亟,遂使失保障。
一官滞房山,连岁董夫匠。
令名诸公推,敏识多士让。
政须峻升迁,溘尔遽凋丧。
呼天邈不闻,为善匪可仗。
缙绅竞悼伤,舆隶亦惆怅。
而我忝深知,肝胆两相向。
切偲失箴规,磨琢废炉荡。
情捐骨肉亲,序缺兄弟行。
前修不可作,后进日流荡。
哀哉若人亡,士习趍谬妄。
纷纷夸毗子,翻覆千万状。
譬犹蚁附腥,缭绕沿瓮盎。
畴能遏颓波,奚忍鼓其浪。
孰知余心悲,孤立谁我相。
令仪隔幽明,清梦劳想像。
作诗述初终,老泪恣横放。
苒苒复萋萋,征袍映欲迷。
暖烟秦苑北,寒食杜陵西。
绿嫩羞鹦羽,青柔衬马蹄。
南园新雨过,畦菜晓争齐。
分阳令尹宜峻迁,铜章墨绶却仍前。
东风上林白鼻马,细雨韩桥画鹢船。
桃源过来是花县,闻道吏民怀宓贱。
别处城下草生初,到时邑中柳舒遍。
奔流忽见浊清痕,岸上人家是郭门。
郁葱王气濠梁近,迢递官程淮汴分。
羡君佳政人不如,两临百里驰芳誉。
剩将此际循良迹,留待他年史馆书。
叠鼓杂鸣笳,天风送使槎。
内臣金镂带,壮士铁为檛。
去路缘青海,行营驻白沙。
单于争慕义,不用李轻车。