娉婷事蹋鞠,笑出深闺里。
蹋鞠风流堪适情,锦瑟瑶笙教暂停。
逡巡亸袖侧肩立,低昂进退都分明。
岂无落花泛流水,亦有白打分输赢。
龙儿摆尾原曾学,凤子摇头旧已精。
两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇。
三娃正蹴小官场,汗湿酥胸浑未倦。
圆社从来非等閒,作家取巧凭双弯。
眼亲步活转移速,解数般般谁道难。
雕阑十二相缭绕,日下芙蓉犹未了。
发乱青丝宝髻偏,尘生罗袜金莲小。
秀色诚可悦,清时慎勿辜。
桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都。
冰纨何用空描写,别有人间真画图。
“桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都”的上一句是秀色诚可悦,清时慎勿辜;“桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都”的下一句是冰纨何用空描写,别有人间真画图。该诗句出自李昌祺的作品《美人蹴圆图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111860_14.html
万遍千回捣未休,疏星凉月夜悠悠。
酒醒空馆闻偏苦,老厌他乡听更愁。
绡帐银屏霜气早,黄云白草塞垣秋。
妾心已逐寒声碎,凭仗风吹到海头。
明时自笑离群久,中岁仍伤送别频。
暮雪梅花残臈酒,东风杨柳上京人。
仲容年少青云早,杜牧才衰白发新。
西抹东涂成昨梦,天涯空忆杏园春。
七泽三江通甫里,杨柳芙蓉照湖水。
阊门过去是盘门,半掩珠帘画楼里。
靡芜生遍鸳鸯沙,东风落尽棠梨花。
馆娃香径走麋鹿,清夜鬼灯明绛纱。
三高祠下东流续,真娘墓上风吹竹。
西施去后屧廊倾,岁岁春深烧痕绿。
百年同旅寓,大半在殊方。
白发羞明镜,青山问故乡。
落霞秋水阔,新雁暮天长。
安得随君往,溪南访草堂。
水绿蘋香鸟乱啼,汀洲芳草更萋萋。
人分残雨雪亭外,鸦背斜阳极浦西。
江柳受风偏舞困,林花经社竞开齐。
天涯春色伤离思,莫惜临分醉似泥。