娉婷事蹋鞠,笑出深闺里。
蹋鞠风流堪适情,锦瑟瑶笙教暂停。
逡巡亸袖侧肩立,低昂进退都分明。
岂无落花泛流水,亦有白打分输赢。
龙儿摆尾原曾学,凤子摇头旧已精。
两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇。
三娃正蹴小官场,汗湿酥胸浑未倦。
圆社从来非等閒,作家取巧凭双弯。
眼亲步活转移速,解数般般谁道难。
雕阑十二相缭绕,日下芙蓉犹未了。
发乱青丝宝髻偏,尘生罗袜金莲小。
秀色诚可悦,清时慎勿辜。
桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都。
冰纨何用空描写,别有人间真画图。
“两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇”的上一句是龙儿摆尾原曾学,凤子摇头旧已精;“两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇”的下一句是三娃正蹴小官场,汗湿酥胸浑未倦。该诗句出自李昌祺的作品《美人蹴圆图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111860_7.html
吾观古颜孟,生民之先觉。
已克礼斯复,陋巷亦云乐。
气由养而充,浩然塞寥廓。
其殁馀千年,载籍犹昭灼。
天爵良可珍,箪瓢未为恶。
宝砌瑶阶积雪稀,齐开金锁敞朱扉。
五云光里来华盖,万乐声中拜衮衣。
凤辇乍移清庙阖,龙旂轻拂上林飞。
礼成冠佩参差出,佳气祥烟绕禁闱。
池阳山水郭西雄,华构萧条一半空。
野藓春沿香案绿,岩花晴照衮衣红。
千年此地留遗迹,六代何人有故宫。
玄圃已荒文选在,令人终古仰高风。
我本贱贫者,栖栖在蓬茨。
蓬茨何所乐,吾心自孳孳。
人言青山巅,玉髓閟在斯。
服食仙立成,深惭禀凡姿。
何如任其性,隽味古文辞。
仰止曲肱叟,舍此吾谁师。
寂历容台署,高吟逸兴生。
泉香春井溢,钟断夜堂扃。
清漏随风度,流云傍月行。
暂来犹爱此,住久转忘情。