出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
词追风雅谐宫商,清如环佩锵珩璜。
幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔。
私入禁署逢明皇,诵诗却诵南山章。
忤意拂袖还襄阳,嬉游只在云水乡。
闲身到处频徜徉,溪山晏岁梅吐香。
跨蹇独出寻孤芳,六花乱落纷悠扬。
老树翯翯虬龙骧,痴童前引冻欲僵。
回顾似促归去忙,鹿门尚有十里强。
先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄。
开元治世文运昌,同时诸子皆俊良。
惟公制作尤擅场,篇篇首首兴趣长。
字字句句金玉相,明珠白璧争焜煌,千载不朽垂休光。
出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
“先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄”的上一句是回顾似促归去忙,鹿门尚有十里强;“先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄”的下一句是开元治世文运昌,同时诸子皆俊良。该诗句出自李昌祺的作品《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111866_10.html
九十光阴大半空,减衣时候又相逢。
柳浓偏妒罗裙绿,花淡还欺茜袖红。
酒兴已随诗兴减,老怀争及壮怀雄。
谁能不动伤春感,况在千愁百病中。
旬宣曾过罗浮洞,万里丛深驻吟鞚。
冯夷剪水为飞霙,脩篁叶冷擎偏重。
撒盐飘絮纷轻盈,六出五出俱鲜明。
空中树上两争白,月下风前都赛清。
乾坤一色纤尘绝,雪喜遇花花喜雪。
险径虽平少客行,繁枝纵好无人折。
冰姿绰约真自怜,高情只倚苍筤边。
先开后落得春早,易积难晞因地偏。
忆从移节临他壤,良夜几回劳梦想。
世间奇绝在遐陬,广平去后知谁赏。
老眼观图重叹嗟,旧游迢递隔天涯。
琼葩绿萼应如昨,惟笑衰翁双鬓华。
候馆停杯处,扁舟欲发时。
归帆投远浦,斜日隐层陴。
暑退秋来早,潮生月上迟。
经行逢胜槩,都付酒兼诗。
香篆半成灰,斋宫赐坐回。
苑花红未拆,阶草绿先催。
棋布星罗局,茶倾雪泛杯。
非才叨岳牧,明祀几番陪。
劳歌一曲黯离忧,酒尽人分不可留。
独树斜阳回夕鸟,孤舟残雪溯寒流。
行临湍水潇泷险,家在圆塘别业幽。
欲折疏麻采衡杜,秋风零落满沧洲。