出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
词追风雅谐宫商,清如环佩锵珩璜。
幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔。
私入禁署逢明皇,诵诗却诵南山章。
忤意拂袖还襄阳,嬉游只在云水乡。
闲身到处频徜徉,溪山晏岁梅吐香。
跨蹇独出寻孤芳,六花乱落纷悠扬。
老树翯翯虬龙骧,痴童前引冻欲僵。
回顾似促归去忙,鹿门尚有十里强。
先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄。
开元治世文运昌,同时诸子皆俊良。
惟公制作尤擅场,篇篇首首兴趣长。
字字句句金玉相,明珠白璧争焜煌,千载不朽垂休光。
出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
“开元治世文运昌,同时诸子皆俊良”的上一句是先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄;“开元治世文运昌,同时诸子皆俊良”的下一句是惟公制作尤擅场,篇篇首首兴趣长。该诗句出自李昌祺的作品《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111866_11.html
清砧兼落叶,总是别离情。
去路千程远,归舟一叶轻。
秋云连树暗,寒日映川明。
亦有沧浪兴,何时共濯缨。
逝景如奔流,昼夜东向驰。
岁月谅难尽,人生信有涯。
所以孝子心,惄焉抱深悲。
举头视慈颜,已觉非昔时。
适见双鬓玄,于今成素丝。
念之益增感,何由报恩私。
晨兴启高堂,甘旨具在兹。
奉觞祝亲寿,愿共春晖迟。
以斯菽水欢,为彼衰莫怡。
去日莫能挽,遐算或可期。
庶几崦嵫照,不异扶桑曦。
昵昵戚姬宠,胶胶如意怜。
壮哉盘石基,凛将殒而颠。
睿志慝深惑,嘉猷忌谠言。
辅臣谋已拙,壸阈忧徒悬。
遐飞四威凤,千仞来翩翩。
赖以为羽翼,大本安且全。
翻然振归翮,遥想商山还。
兹事已云远,高风图画传。
去国多年别九重,草茅名姓简宸衷。
此生何处瞻天表,惟有清宵梦寐中。
野水浮云任所之,渚鸥汀鹭识心期。
闲身到处贫无物,只有唐人几卷诗。