出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
词追风雅谐宫商,清如环佩锵珩璜。
幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔。
私入禁署逢明皇,诵诗却诵南山章。
忤意拂袖还襄阳,嬉游只在云水乡。
闲身到处频徜徉,溪山晏岁梅吐香。
跨蹇独出寻孤芳,六花乱落纷悠扬。
老树翯翯虬龙骧,痴童前引冻欲僵。
回顾似促归去忙,鹿门尚有十里强。
先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄。
开元治世文运昌,同时诸子皆俊良。
惟公制作尤擅场,篇篇首首兴趣长。
字字句句金玉相,明珠白璧争焜煌,千载不朽垂休光。
出自明朝李昌祺的《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》
“幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔”的上一句是词追风雅谐宫商,清如环佩锵珩璜;“幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔”的下一句是私入禁署逢明皇,诵诗却诵南山章。该诗句出自李昌祺的作品《富溪八景富 其四 题孟浩然踏雪寻梅图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111866_3.html
平生同有爱花心,每到开时辄共吟。
垂老凄凉空见画,人间何处觅知音。
天使下边州,青丝控紫骝。
风云随节旆,雨露到毡裘。
斜日羌城晚,微风塞草秋。
壮心知未已,万里快重游。
浮黎始上青,浩气长空濛。
溟涬窈无朕,端倪那可穷。
梵川玉虚界,不与诸天同。
群仙时遨游,翳凤驾赤龙。
年寿罔有极,莫能测其终。
泛咏黄云里,肃侍弥罗宫。
久矣厌流俗,稍与世背驰。
癖性爱松菊,并植当轩墀。
幽居无他玩,雅好良在兹。
清风忽然至,天籁鸣参差。
凉露晓厌浥,众蕊含华滋。
顾渠岁寒物,自与静者宜。
不形丁生梦,聊咏陶翁诗。
养拙茅檐下,过此非所期。
吾观古颜孟,生民之先觉。
已克礼斯复,陋巷亦云乐。
气由养而充,浩然塞寥廓。
其殁馀千年,载籍犹昭灼。
天爵良可珍,箪瓢未为恶。